Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 967 - Chương 967:

Chương 967:

Hai người nồng nhiệt hôn nhau, từ ban công vào tới phòng khách rồi phòng ngủ. Diệp Thành bị sự nhiệt tình của Hoa Nhụy làm cho không chống đỡ nổi. Bởi vì cô giống như một con thú nhỏ, nhiệt tình mà gặm nhấm, trên thực tế hôn không hề có kỹ thuật.

Diệp Thành từ môi đến mặt đều bị cô gặm nhấm, trên mặt còn thấm đầy nước miếng cùng nước mắt của cô.

“Tiểu Hoa Nhụy, nhanh như vậy đã muốn ăn thịt sói? Ngoan, nếu anh nổi thú tính, khiến em bị thương thì em đừng có khóc a!” Diệp Thành 4 năm nay làm hòa thượng, thời điểm này đúng là phản nén nhịn, muốn dựa vào những hình ảnh trong tưởng tượng để chăm sóc hầu hạ cô đêm đầu tiên, thế nên, anh cũng không thể vội vàng mà chiều theo ý một cô gái không có kinh nghiệm gì như Hoa Nhụy.

Thịt phải chậm rãi ninh bằng lửa nhỏ, mới thơm.

Hai mắt Hoa Nhụy mê ly, hơi thở gấp gáp, ngửi thấy mũi hương trên người anh, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của anh thì lại không nhịn được, ôm chặt lấy anh.

“Chúng ta sẽ tốt, chúng ta sẽ sống bạch đầu giai lão giống như Kiều gia và Lục giáo quan, sẽ tốt thôi.” Hoa Nhụy lẩm bẩm nói khiến Diệp Thành không hiểu đầu cua tai nheo gì.

“Bé con, lúc thân mật với anh còn nghĩ tới người khác, muốn bị phạt sao? Hử.” Diệp Thành thấp giọng nói.

Dứt lời, bàn tay như lửa nóng xông vào trong áo cô mà dò xét. Tham gia quân ngũ nhiều năm, lòng bàn tay đầy vết chai của anh mơn trớn lên da thịt mịn màng của cô, ve vuốt, làm càn, khiến cả người Hoa Nhụy như bị giật, run rẩy.

“Diệp Thành!” Cô nỉ non, không còn nghĩ tới chuyện gì khác, trong đầu chỉ còn nghĩ tới anh, toàn tâm đi theo ma lực dẫn dắt của đôi bàn tay.

Diệp Thành ngậm lấy một bên tai mẫn cảm của cô, một tay nhẹ nhàng mà trêu đùa hai tòa núi trên ngực cô.

“Tiểu Hoa Nhụy, anh mong chờ 4 năm rồi, muốn em nói cho anh biết, trong 4 năm nay, có ai theo đuổi em không? Ngoại trừ tên kia!”

“Có a.” Hoa Nhụy thành thật nói.

“Có?!” Diệp Thành muốn giết người.

“Trong trường có vài người theo đuổi em!” Cô thành thật trả lời. Cũng chính bởi vì thế cô bị các nữ sinh khác ghen ghét, sau đó lại to bụng nên bị một người ép phải thôi học.

“Tiểu Hoa Nhụy, em không ngoan!”

“A… anh…” Hoa Nhụy túm lấy bàn tay tà ác của anh, cau mày kháng nghị. Anh cố ý khiến cô khó chịu.

Không ngờ, đấy mới chỉ là bắt đầu.

Diệp Thành tuy rằng thương cô, đau lòng vì cô, cũng hiểu cô, nhưng mà nghĩ tới chuyện 4 năm cô ở bên ngoài, anh không hề biết chút không tin gì, vẫn mòn mỏi chờ đợi, trong lòng liền không thoải mái, liền muốn bắt nạt cô.

Sự tra tấn ngọt ngào.

Dù rằng đã sinh con, nhưng mà Hoa Nhụy vẫn còn là một người mới, khó chịu tới bật khóc.

Người đàn ông cao lớn ôm một cô gái nhỏ trong lòng, ra sức làm càn, cũng không sốt ruột là ăn thịt cô luôn, cẩn thận dùng lửa nhỏ mà hầm chín, sau đó mới đặt cô lên giường, nhẹ nhàng mà đi vào.

Những người cấm dục nhiều năm, một khi đã làm thì không thể dừng lại, ra sức tận hưởng khối thịt non mềm nhiều nước, trong đầu lại không ngừng hiện lên hình ảnh lần đầu tiên của hai người.

Lúc ấy, Hoa Nhụy vẫn còn là một cô sinh viên ngây ngô, đi tới doanh trại tìm anh. Trước đó, anh tránh mặt cô thật lâu.

“Tiểu Hoa Nhụy, em thay đổi chủ ý sao?” Anh trong bộ quân trang đi tới cửa doanh trại gặp cô, trong lòng mừng thầm.

“Anh Thành, ở đây nói chuyện không tiện, chúng ta tới khách sạn, được không?” Cô ngây ngô hỏi, khi nói tới hai từ “khách sạn” thì mặt đỏ tựa máu, rũ đầu hỏi.

Khách sạn?!

Hai từ này đối với anh mà nói là lời mời trần trụi, là cô đem thịt dâng tới miệng sói.

Bình Luận (0)
Comment