Ba đứa nhóc trèo hàng rào từ trong trường học trốn ra ngoài, bị cô chủ nhiệm Chu Mạt bắt được!
Chu Mạt vừa giận vừa tức cười nhìn ba đứa trẻ gây rối vang danh cả trường, trọng điểm ngày thường của chủ nhiệm lớp như cô ấy đây chính là tóm mấy đứa nhóc này, hôm nay cuối cùng cũng bị cô bắt tại trận!
“Lục Chiến Vũ! Con lại dẫn Thái Dư Bạch và Diệp Nhất Mộc trốn học nữa rồi!” Chu Mạt nghiêm mặt dạy dỗ Lục Tiểu Vũ, nhóc con thật sự còn nghịch hơn bạn nam!
“Cô Chu! Con chủ động ra ngoài với Lục Tiểu Vũ đó! Không phải cậu ấy dẫn đâu!” Tiểu Bạch Thái vô cùng nghĩa khí nói.
“Cô Chu ơi, đi học chán quá à, chúng con ra ngoài thả lỏng chút! Cô coi như không thấy là được rồi! Về nhà dẫn Qủa Qủa đi đi!” Tiểu Mộc Đầu khoanh tay, cậu cao hơn mấy bạn khác một cái đầu, nói chuyện như ông cụ non, không hề sợ dáng vẻ của Chu Mạt.
Quả Quả trong lời cậu là con gái rượu bé bỏng của Chu Mạt và Đại Ngốc, tên khai sinh là Trần Quả, năm nay mới 2 tuổi.
!!!
Chu Mạt tức đến bất lực, học sinh tiểu học ngày nay, quả thật hết nói nổi!
Đứa nào cũng thông minh!
“Đúng á, cô Chu ơi, Tiểu Quả Quả còn nhỏ như thế, sao cô nhẫn tâm không dắt em ấy đi chứ!” Lục Tiểu Vũ bổ sung thêm một câu.
“Các con đừng nói nữa! Giờ theo cô về trường viết kiểm điểm, gọi phụ huynh!” Chu Mạt nghiêm khắc nói.
Lục Tiểu Vũ nghe nói phải về viết bảng kiểm điểm, lập tức nhìn Tiểu Bạch Thái và Tiểu Mộc Đầu bên cạnh!
Ba đứa nhóc hiểu ý: 36 kế chạy là thượng sách!
Chạy đi!
Chúng ngầm hiểu rồi chạy về ba hướng khác nhau!
Chu Mạt tức đến giậm chân, rốt cuộc cô ấy nên đuổi theo ai đây?! Có điều lúc này hai người bảo vệ của trường đã chạy đến giúp cô cùng đuổi theo!
Lục Tiểu Vũ vốn muốn đi tìm Lục Tiểu Cổn, phát hiện cậu bé vốn đang đánh cờ bên đường đối diện với Tia Chớp giờ không thấy đâu nữa, cô bé đứng đấy loay hoay.
“Bắt giặc phải bắt vua trước! Tóm lấy nhóc con này, hai đứa kia sẽ quay lại thôi!” Anh chàng bảo vệ nhanh trí nói, ôm lấy Lục Tiểu Vũ đang đứng tìm anh trai ở bên đường.
Lục Tiểu Vũ rất tức giận đó!
Quả nhiên, thấy Lục Tiểu Vũ đã bị tóm, Tiểu Bạch Thái và Tiểu Mộc Đầu nghĩa khí nhanh chóng chạy về!
Hai người bảo vệ đi cùng Chu Mạt, xách ba đứa nhóc về trường, vừa đến văn phòng, chủ nhiệm lớp 1A6 chạy vào: “Cô Chu ơi, lại không thấy Lục Chiến Qua rồi! Vừa nãy đã gọi điện thoại cho phụ huynh em ấy, mẹ em ấy tắt máy!”
Chu Mạt giận đến thở hổn hển.
“Mẹ con và mẹ của Diệp Nhất Mộc đều đi công tác ở vùng ngoài rồi! Cô Chu, cô vẫn là đừng gọi họ đến, đến cũng vô dụng!” Lục Tiểu Vũ đứng úp mặt vào tường xoay người nhìn Chu Mạt, lớn tiếng nói.
“Được thôi, mẹ của các con đến vô dụng, hôm nay cô mời cha các con đến!” Chu Mạt vỗ bàn làm việc nói.
Gọi cha đến?
Vậy thật sự quá tốt rồi!
Lục Tiểu Vũ xoay đầu úp mặt vào tường, lén cười.
---
Lục Tiểu Cổn dắt Tia Chớp to khỏe đi ở khu chung cư cũ kỹ như xóm ổ chuột, ở đây là khu vực cần được phá dỡ, thông thường đều là khách vùng ngoài đến ở trọ, người ở rất phức tạp, trị an cũng rất loạn, nhưng lại là nơi Lục Tiểu Cổn thường đến lúc trốn học nhất!
Vì có thể làm chuyện có ý nghĩa!
Ví dụ như bắt trộm!
Cậu bé không thích đi học, bài vở của lớp một vốn dĩ quá đơn giản đối với cậu bé, lúc cậu bé đi nhà trẻ thì đã tự học qua kiến thức lớp một rồi!
Tên trộm ở đây hễ nhìn thấy Tiểu Cổn cậu bé đều sẽ đi đường vòng!
“Gâu gâu gâu!”
Tia Chớp an tĩnh bỗng không ngừng hung dữ sủa người đàn ông ôm một bé gái đi ở phía đối diện, ánh mắt hắn trốn tránh, ôm bé gái đi sát bên, bé gái không ngừng khóc gọi “mẹ ơi”, bé trông có vẻ cũng được một hai tuổi.
Ánh mắt nhìn xa trông rộng của Lục Tiểu Cổn nhìn chăm chăm đánh giá tỉ mỉ tên da ngăm đen kia, trông hắn có vẻ như hơn 40 tuổi, cậu bé tháo dây trên cổ Tia Chớp, Tia Chớp nhanh xông qua đó, cắn lấy ống quần hắn!