Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 978 - Chương 978:

Chương 978:

Cô ấy biết họ bận rộn, cũng biết họ làm công việc gì, nhưng mà đến việc con mình đang học khối mấy lớp mấy mà cũng không biết thì cũng quá vô lý rồi!

Đi dạy bao nhiêu năm nay, lần đầu gặp được phụ huynh kỳ lạ như vậy, cũng chẳng trách con của họ nghịch ngợm!

Ba đứa nhỏ nhìn thấy cha của từng đứa, vui vẻ chết được, không chút sợ hãi đối diện với người lớn khi làm sai!

“Cô Chu! Cảm ơn cô, gọi cha con về đây!” Lục Tiểu Vũ nhìn Chu Mạt, cô bé vui vẻ cả mặt.

Chu Mạt bất lực!

Ủa, này là cô ấy phát phúc lợi cho họ sao?!

“Ba vị phụ huynh, xin các anh nghiêm túc chút!” Tuy ba vị này người nào cũng là người giỏi giang trong quân đội, nhưng thân làm cô giáo con của họ, Chu Mạt không cho họ sắc mặt tốt, cực kỳ nghiêm túc nói.

“Cô Chu, cô nói đi!” Diệp Thành cười khà khà nói, thả con trai mặc tây trang nhỏ, còn đẹp trai hơn cả minh tinh nhí trên ti vi xuống.

Lục Bắc Kiêu cũng thả con gái trang điểm như con trai xuống: “Lục Tiểu Cổn đi đâu rồi? Đang lên lớp sao? Không phải phong cách của cậu bé.”

“Phụ huynh em Lục Chiến Vũ, Lục Chiến Qua nhà anh lúc học xong tiết một thì em ấy từ hàng rào sân sau trường học trèo ra ngoài chạy đi ! Ba em này cũng muốn chạy, bị tôi bắt tại trận!” Chu Mạt giận dữ nói, đã qua hai giờ đồng hồ rồi mà vẫn không thấy Lục Tiểu Cổn trở về.

Nhưng cô ấy biết Lục Tiểu Cổn thông minh lanh lợi, ra ngoài sẽ không xảy ra chuyện.

Chẳng biết vị bá vương kia đã được xe cảnh sát đưa về bao nhiêu lần rồi nữa, đồn công an còn trao tặng cho cậu bé một lá cờ tuyên dương, nên giận hay không đây?!

Lão Diệp Thành ngồi xổm xuống, dáng vẻ hận sắt không thành thép nhìn con trai của mình: “Diệp Nhất Mộc ơi Diệp Nhất Mộc, con nói con xem, uổng phí con còn lớn hơn Lục Tiểu Cổn, sao không giỏi bằng thằng nhóc ấy chứ? Sao cậu bé có thể chạy đi còn con lại bị tóm vậy? Hả?”

Diệp Thành nói câu này xong, Chu Mạt giận đến suýt nôn ra máu!

Không dạy dỗ con mình chuyện trốn học cũng thôi đi, vậy mà còn khuyến khích?!

Có ai dạy con thế này không?!

Lão Lục đứng bên cạnh mặt đắc ý, miệng nói lời kiêu ngạo: “Bởi vì đó là con trai của Lục Bắc Kiêu tôi đây!”

Chu Mạt: “…”

“Cha ơi! Con vì Lục Tiểu Vũ mới bị tóm đó! Tụi con sống chết có nhau!” Tiểu Bạch Thái không cần cha hỏi, tự chủ động giải thích, bất ngờ là cậu nhóc cũng có thể chạy trốn thành công đó!

“Ba vị phụ huynh, tôi thấy các anh vẫn là dẫn con về đi, rồi dẫn chúng vào quân đội, trực tiếp làm lính trẻ em! Còn đến đây đi học làm chi?” Nếu tương lai Trần Đại Ngốc nhà cô ấy cũng dạy con như thế này, chắc chắn cô ấy sẽ đòi ly hôn với anh ta!

Quá đáng sợ rồi!

Không dạy cũng thôi đi, còn xúi giục chúng trốn học!

“Được á, được á! Con muốn đi làm lính nhất!” Lục Tiểu Vũ vỗ tay.

Chu Mạt tức đến quay phắt người đi luôn.

“Cô Chu, chuyện của mấy đứa trẻ làm cô hao tâm rồi! Chúng tôi sẽ dạy lại các bé!” Thủ trưởng Thái vẫn luôn không nói giờ khách sáo nói. Lãnh đạo chính là lãnh đạo, mở miệng đều là giọng quan.

Chu Mạt lại không hề khách sáo: “Ba người các anh, đầu tiên giúp chúng viết xong bản kiểm điểm chưa viết xong đi! Tôi thất lễ trước!” Cô ấy quăng ra câu này rồi rời khỏi văn phòng, vừa ra ngoài thì thấy Lục Tiểu Cổn trở về với một vị cảnh sát!

Không cần hỏi, chắc chắn cậu bé này lại làm chuyện tốt rồi!

Chu Mạt bảo Lục Tiểu Cổn cũng viết một bảng kiểm điểm, nếu trước khi tan học mà bốn đứa nhóc vẫn không viết xong, ba vị phụ huynh cũng không được phép đi, còn không thì dẫn chúng về nhà đi, sau này đừng đi học nữa!

Họ nào dám không cho bọn trẻ đi học, về nhà sẽ bị vợ xé xác!

“Bốn đứa các con sau này không được trốn học nữa! Học tập kiến thức văn hóa cho tốt, phải tuân thủ kỷ luật! Làm lính cũng phải có văn hóa có tính kỷ luật, hiểu chưa?” Thủ trưởng Thái ra dáng lãnh đạo, dạy dỗ mấy đứa nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment