Bạn gái của cậu, còn có một cô con gái.
Cậu bé nói là Diệp Thành hay Kiều Thiêm bọn họ đều là người đã có gia đình đúng không, lúc trước Lục Tiểu Cổn còn hỏi về Kiều Sênh.
Lẽ nào Lục Tiểu Cổn nói là bạn gái Giang Ca của Kiều Sênh.
Diệp Kiều bối rối.
"Diệp Kiều, con chụp hình của cô ấy rồi, gửi vào điện thoại người rồi đấy người có thể xem một chút không" Chờ một lúc lâu không nghe Diệp Kiều trả lời, Lục Tiểu Cổn lại nói.
"Được" Diệp Kiều cuối cùng cũng hoàn hồn.
Cô là sếp gặp chuyện không sờn, lại bị kích động bởi lời nói của con trai.
Bởi vì quá khó tin, mà Lục Tiểu Cổn lại chưa bao giờ nói dối.
Thầm nghĩ, chắc là Lục Tiểu Cổn nhận lầm người rồi bạn gái cũ Giang Ca của Kiều Sênh đã qua đời được sáu năm trong một vụ tai nạn xe mà, Quách Mỹ Anh hối lộ tài xế cố ý lái xe đâm chết trong tình trạng say rượu.
Quê cô ấy ở trấn trên, Giang Ca đúng là người số khổ, cha mẹ mất từ nhỏ được ông bà nuôi lớn, ông bà cô ấy cũng mất sớm, bây giờ trong nhà họ Giang không còn ai, Kiều Sênh cũng không có cách nào giúp Giang Ca thực hiện chữ hiếu.
Còn đang tự hỏi thì hình ảnh của MMS gửi tới.
Một người phụ nữ mặc chiếc áo khoác len cổ lọ, trên tay ôm một bé gái thắt tóc hai bím, người phụ nữ không trang điểm, nước da trắng trẻo, khuôn mặt trái xoan rất đẹp, tóc búi cao, tóc rủ xuống hai bên má, mang vẻ bụi bặm dù vậy cũng khó che giấu được khí chất tao nhã thoát tục đã thấm vào xương của cô.
Chỉ nhìn khuôn mặt cô không thể biết người phụ nữ này có phải là Giang Ca hay không, có chưa từng gặp Giang Ca, chỉ xem ảnh của cô ấy, hoặc là ảnh lúc nhảy không nhớ rõ trông như thế nào.
Nhưng khí chất vô cùng giống.
Lục Tiểu Cổn gọi lại kể với cô chuyện gặp hai mẹ con này thế nào, còn nói dì ấy không có hộ khẩu, cảnh sát hỏi cô ấy tên cô cũng ấp úng, thậm chí còn không có giấy tạm trú.
Vì sau khi con cô ấy suýt bị bọn buôn người bắt cóc nên cô mới muốn bỏ chạy khi đối mặt với cảnh sát, sợ rằng cô sẽ bị đuổi khỏi thành phố J vì không có giấy phép cư trú tạm thời.
Thực sự là Giang Ca sao? Nếu là thật vậy mấy năm nay cô ấy đi đâu sao không tìm Kiều Sênh nói rõ.
Cô lại nhìn cô bé trong bức ảnh, cô bé hơn một tuổi, một đứa trẻ rất xinh đẹp, nhưng lại rất gầy, đôi mắt ngấn lệ, là một cô bé tội nghiệp.
Lục Tiểu Cổn nói con bé là Noãn Noãn.
"Lục Tiểu Cổn, trước hết chúng ta khoan hẳn nói cho cậu Kiều Sênh, chờ mẹ về điều tra rõ rồi nói cũng không muộn" Cô bình tĩnh nói, cô vẫn chưa hoàn toàn tin đó là Giang Ca.
Lục Tiểu Cổn cũng nghĩ như vậy.
"Khi nào người về ba về rồi, bị cô Chu Mạt gọi, con bé Lục Tiểu Vũ trốn học" Ý tứ trong lời nói của Lục Tiểu Cổn như thể cậu bé không trốn học ấy.
Chu Mạt này khá có năng lực nhỉ còn có thể gọi ba Lục về, cô càng vui hơn khi Lục Tiểu Cổn nói cả Lão Thái cũng bị gọi.
"Ba con đâu"
"Buổi trưa uống rượu rồi ngủ trong đại viện. Bọn họ uống nhiều lắm, đưa tụi con về rồi nói chiều không cần đi học"
Sáng mới viết bản kiểm điểm, trưa nay lại không cho bọn nhỏ đi học.
Mấy cái ông này, Chu Mạt chắc đang tức giận nhảy dựng lên rồi.
"Ba con về rồi nên mẹ sẽ đặt vé máy bay về ngay, ở đây không có sân bay, về thành phố J chắc sẽ rất muộn" Cô vốn định ở đây hai ngày.
Kiều Sênh thấy cô xách vali đi nhanh xuống lầu, tỏ vẻ nghi hoặc, cô nói Lục Bắc Kiêu về rồi.
Cô vội vã trở về cũng là muốn biết người phụ nữ đó rốt cuộc có phải Giang Ca hay không.
Kiều Sênh mấy năm nay cô đơn không muốn kết hôn, với tính tình của anh ta nhất định tính sống cô độc hết quãng đời còn lại. Cô nghĩ, nếu thật sự là Giang Ca anh ta sẽ vui sướng đến phát điên lên mất, nhưng mà Giang Ca mấy năm nay có phải đã lập gia đình rồi không, nếu không thì con ở đâu ra.