Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 993 - Chương 993:

Chương 993:

Trong phòng cách rộng lớn, Lục Tiểu Cổn mặc đồ rằn ri ngồi trên ghế, khoanh hai tay trước ngực, nhắm mắt nghỉ ngơi, Tia Chớp trung thành ngồi bên cạnh.

“Anh ơi…”. Giọng nói mềm mại đáng yêu vang lên, cậu mở mắt ra, chỉ thấy cô bé con nho nhỏ đứng trước mặt cậu, cầm cái điều khiển từ xa tivi trong tay, chỉ vào màn hình tivi.

Cô bé muốn xem tivi.

Lục Tiểu Cổn nhận lấy điều khiển từ xa, nhấn nút, phát hiện tivi vẫn chưa cắm điện vào, nơi này trước đây chưa từng có người ở, tivi chỉ để trang trí, hộp giải mã gì gì đó vẫn chưa gắn vào, những thứ này đều không làm khó được cậu, rất nhanh sau, cậu đã mở được tivi, cố ý tìm chương trình nhạc thiếu nhi cho cô bé.

Điều khiến Lục Tiểu Cổn kinh ngạc là, Noãn Noãn bé nhỏ cũng biết rất nhiều nhạc thiếu nhi, ví dụ phát đến bài “Bài hát biểu cảm”, tên bài hát vừa xuất hiệ là cô bé đã vô tay, nhưng đã biết trước rồi vậy.

Cậu nhớ trước đây bé ở trong nhà thuê, không có tivi.

Phòng ngủ chính tầng hai, Giang Ca nhìn điện thoại di động đang rung dữ dội, lập tức nhấn nút từ chối, sau khi vào phòng vệ sinh, cô mới gọi lại.

“Đã đến chỗ của anh ta, anh ta rất hổ thẹn, nói muốn chăm sóc tôi và Noãn Noãn”. Trong gương phản chiếu khuôn mặt bình tĩnh của Giang Ca, cô máy móc nói với người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại.

“Hổ thẹn? Hổ thẹn thì có ích gì?! Không đổi được mạng của chị cô! Giang Ca, cô mềm lòng?”. Giọng nói thâm trầm của người đàn ông vang lên.

Giang Ca nhắm hai mắt lại, không nhìn mình trong gương: “Sao lại thế? Anh ta là kẻ thù của tôi, không hơn!”

“Được! Sau này sẽ liên lạc lại!”. Người đàn ông nói xong thì lập tức cúp máy.

Giang Ca lập tức tắt cái máy điện thoại thông minh kiểu mới nhất của Nokia, giấu trong túi áo…

Nếu nói cô thật sự sẽ bị trời phạt thì Diệp Kiều cảm thấy, cô nhất định sẽ bị cái tên Lục cầm thú này hành hạ trên giường đến chết tươi!

Cầm thú tự mình trải nghiệm và nói với cô, rốt cuộc anh có cần tráng dương hay không!

Cô kiệt sức nằm lỳ trên giường, cố hết sức cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường, lúc này mới phát hiện ra, Kiều Sênh gọi điện thoại cho cô!

Nghĩ đến chuyện của Kiều Sênh và Giang Ca, cô giật mình, dường như không còn mệt mỏi nữa!

Sau khi giải tỏa sự đau khổ một cách phóng túng, Kiều Sênh đã khôi phục lại sự bình tĩnh, đúng lúc Diệp Kiều gọi điện thoại tới.

Lục Tiểu Cổn quả nhiên là con giun trong bụng cô, hiệu suất làm việc cực cao…

Kiều Sênh hỏi cô về chuyện của Giang Ca, Diệp Kiều nói hết những gì mình biết, còn có một số chuyện cần phải điều tra rõ ràng. Ví dụ như, mấy năm nay Giang Ca đi đâu, cô bé tên là Noãn Noãn đó có phải là con ruột của cô ấy không, nếu đúng thì cha của cô bé là ai…

“Kiều Kiều, anh có thể cảm nhận được, cô ấy chỉ còn lại thù hận đối với anh, nhưng mà, đây là sự trừng phạt anh nên có! Anh chỉ muốn chăm sóc cho mẹ con họ thật tốt!”. Đối với anh và Giang Ca mà nói, tình yêu đã là một thứ xa xỉ, anh không hy vọng xa vời rằng Giang Ca còn có thể yêu anh!

“Anh Sênh, anh cũng là người bị hại!”. Diệp Kiều đau lòng.

“Không phải, anh là tên đầu sỏ gây nên mọi chuyện”. Kiều Sênh nói với giọng trần thuật: “Kiều Kiều, em đừng lo cho anh. Quãng đời còn lại có thể trông chừng Giang Ca và con gái của cô ấy, anh đã cảm thấy rất thỏa mãn và vui vẻ rồi!”

Anh chỉ sợ cô ấy rời đi, ngay cả sự chăm sóc của anh cũng không chịu nhận!

Diệp Kiều còn muốn nói điều gì đó thì Kiều Sênh nói, anh phải đi mua đồ ăn và đồ dùng cho mẹ con họ, vội vã cúp điện thoại.

Vừa mới cúp máy xong thì cô nhận được điện thoại của Hoa Nhụy.

“Diệp Thành anh ấy, đầu tháng sẽ đi…ngài Kiều, cậu nói xem, chúng ta có cần nhờ vả quan hệ, không để anh ấy qua đó được không? Không cần cậu tìm, tôi đi tìm ông nội!”. Giọng nói có chút hoảng sợ của Hoa Nhụy vang lên.

“Đồ ngốc, sợ cái gì? Đại Ngốc, Hà Phong không phải đều yên lành đó sao, Diệp Thành, anh ấy cũng sẽ vượt qua cửa ải này! Tôi đang chờ tin tức! Cậu yên tâm đi!”. Diệp Kiều thấp giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment