Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 103 - Chương 103:

 Chương 103: Chương 103: Chương 103:

Bạch Trân Trân lắc đầu một cái, ánh mắt nhìn Vương Lệ Mai và Lý Kim Thọ tràn đầy vẻ thương hại – hai người hiền lành như vậy không nên chết một cách không minh bạch như vậy.

"Chị Mai Mai, anh A Thọ, hai người còn nhớ mình đã chết như thế nào không? Hai người thấy dáng vẻ của hung thủ không?"

Sau khi nghe được câu hỏi của Bạch Trân Trân, trên mặt hai quỷ càng mờ mịt hơn nữa: "Bọn chị chết như thế nào?"

Đầu bên kia, bên trong phòng ngủ của nhà 408, nhân viên nghiệm xác đã kiểm tra bước đầu xong, xác nhận nguyên nhân tử vong của hai người bị hại.

"Vết thương trí mạng của hai người bọn họ nằm bên trái ngực, hung khí là... một con dao rọc giấy!"

Lúc nhân viên nghiệm xác nói xong mấy chữ cuối cùng, giọng nói cũng mang chút không chắc chắn, ngay cả cô ta cũng không dám tin rằng hai nạn nhân lại bị dao dọc giấy một dao lấy mạng như thế.

Ông Tấn Hoa nghe vậy liền bước nhanh tới, ánh mắt rơi vào thi thể trên giường.

Trên người hai nạn nhân có nhiều vết đao, máu tươi chảy ra từ chỗ vết thương thấm ướt cả đệm giường, vẫn là nhờ nhà 407 ngửi thấy mùi máu tanh nên báo cảnh sát.

Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng hung khí đã bị kẻ thủ ác mang đi, kết quả giờ nhân viên nghiệm xác lại nói hung khí là một con dao rọc giấy.

"Cậu nói dao rọc giấy ở chỗ nào?"

Ông Tấn Hoa trầm giọng, mở miệng hỏi, với tư cách trưởng phòng giám định chứng cứ, có quá nhiều vụ án cũng như các loại các dạng hung khí được hung thủ sử dụng đã qua tay anh, dao rọc giấy nếu như đã được xử lý thì cũng chưa chắc không thể giết người.

Nhân viên nghiệm xác không nói gì thêm mà chỉ rút dao rọc giấy anh ta phát hiện ra từ dưới thi thể ra.

"Chính là cái này."

Dao rọc giấy đã được nhân viên nghiệm xác đặt vào túi đựng vật chứng, Ông Tấn Hoa nhận lấy, cúi đầu kiểm tra một cách cẩn thận.

Con dao rọc giấy này dài chừng mười lăm cm, chiều rộng sáu cm, có vẻ giống như dao bổ dưa, nhưng nếu so với dao bổ dưa thì yếu hơn nhiều.

Con dao rọc giấy này nhìn giống như đồ chơi để trẻ con cắt giấy, cũng chưa từng trải qua xử lý đặc biệt nào, nhìn hết sức xù xì, trừ một ít đường vân màu đen kỳ kỳ quái quái trên mặt con dao ra thì nhìn cũng không có gì đặc biệt.

"Tần Lãng, anh nói hung khí chính là con dao rọc giấy này? Liệu có nghĩ sai hay không?"

Tần Lãng chính là nhân viên nghiệm xác đã phát hiện ra thứ hung khí này.

Nghe thấy Ông Tấn Hoa nói vậy, Tần Lãng nuốt nước miếng một cái, lắc đầu, run rẩy mở miệng nói: "Sếp Ông, em không tính sai đâu, em vừa mới so sánh một chút, xác nhận vết thương trên cơ thể hai nạn nhân đều xuất phát từ con dao rọc giấy này."

Ông Tấn Hoa ngược lại không hoài nghi năng lực của Tần Lãng, mặc dù anh ta còn trẻ nhưng năng lực cũng rất mạnh, nếu anh ta đã nói như vậy thì chắc chắn nắm chắc mười phần.

"Nếu thực sự là do con dao rọc giấy này thì không nói tới việc mức độ cứng cáp của con dao rọc giấy này có thể chịu đựng được hay không, cứ coi như chịu đựng được thì người chết chảy nhiều máu như thế, sao trên lưỡi dao này vẫn còn sạch sẽ như thế?"

Ông Tấn Hoa nói đúng là rất có lý, đây là một điểm khả nghi, Tần Lãng cũng không mò ra được nguyên nhân lần này, nếu không phải đủ tự tin về năng lực của bản thân thì sợ là anh ta cũng nghi ngờ hung khí không phải con dao rọc giấy này.

Hai nạn nhân bị giết ở trên giường, trên người có rất nhiều vết thương diện tích lớn, nhưng bọn họ lại không hề giãy giụa, hiển nhiên trước khi bị tấn công, bọn họ đã ngất đi.

Nhưng chuyện kỳ quái là bọn họ lục soát tới lúc này nhưng trong phòng cũng không có dấu vết người khác đã tới.

Nhà khóa trái từ bên trong, lúc bọn họ tới cưỡng ép phá cửa mới đi vào được, hiện trường án mạng chắc hẳn cũng chưa từng bị thay đổi, nhưng trừ cái giường trong phòng ngủ ra thì không thể nhìn ra đây là hiện trường giết người.

Nó quá sạch sẽ.

Kí quái, hiện trường phát hiện án mạng chưa từng được quét dọn như cảm giác rất kì lạ cùng với một con dao rọc giấy bị định là hung khí...

Chân mày Ông Tấn Hoa từ từ nhíu lại, không biết vì sao, đột nhiên lại nghĩ tới người con gái ở cửa sổ đối diện mà anh thấy trước đó.

Tất thảy những chuyện này liệu có liên quan gì tới cô hay không?

***

"Bọn anh không biết."

Trên thực tế nếu không phải thấy thi thể của chính mình thì đến bây giờ hai người vẫn còn mơ hồ.

"Bọn anh căn bản không biết cái gì vừa xảy ra, vừa mở mắt bọn anh đã thành như vậy."

Nhắc tới chuyện xảy ra trước đó, Vương Lệ Mai vỗ ngực một cái, lúc cô ấy vừa mới thấy mình chết thảm ở trên giường đều bị dọa sợ tới choáng váng.

Có điều nghĩ cùng may, dù cô ấy chết rất thảm, gần như bị người ta hành hạ tới chết nhưng ít nhất cô ấy không cảm nhận được đau đớn có phải không?

Bình Luận (0)
Comment