Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 1054 - Chương 1054:

 Chương 1054: Chương 1054: Chương 1054:

Tốc độ Từ Phong lái xe rất nhanh, cũng không lâu lắm, xe đã đến sở cảnh sát, vừa mới dừng hẳn, hai người Bạch Trân Trân và Ông Tấn Hoa đã mở cửa xe sau, hai người cùng sóng vai chạy về phía sở cảnh sát.

Từ Phong bị bỏ rơi phía sau cùng: "..."

Thời điểm này ngược lại là anh ấy đã trở thành một thứ dư thừa.

"Anh Phong, trưởng khoa Ông, mọi người đã tới, tôi với Nhuận Trạch không dám rời khỏi đây, sợ bị người ta phát hiện điều bất thường..."

Nhìn thấy đám người Bạch Trân Trân chạy tới, Trịnh Hải Triều thở dài một hơi, anh ấy vội vàng tiến lên đón, đem tình huống nói một lần.

Cũng may mà hiện tại mới sáu giờ hơn, vẫn chưa tới bảy giờ, sở cảnh sát không có bao nhiêu người, nếu không chuyện của tượng Quan Công đúng là khó mà giấu diếm.

Bạch Trân Trân đi về phía điện thờ đặt tượng Quan Công, vừa mới đi vào đã ngửi được mùi máu tanh nhàn nhạt.

Ánh mắt của cô đặt vào điện thờ, nhìn xem bị tượng Quan Công vải đỏ bao phủ, nhưng không có xốc tượng Quan Công lên xem xét trước tiên.

"Cảnh sát Trịnh, anh có thể nói cho tôi biết lúc ấy xảy ra chuyện gì không?"

Bạch Trân Trân quay người nhìn về phía Trịnh Hải Triều, hỏi về tình huống lúc đó.

Trịnh Hải Triều và Bạch Trân Trân đã quen biết rất lâu, xem như người quen cũ, cho nên anh ấy không nói nhảm thêm cái gì, trực tiếp trước kể lại mọi chuyện đã xảy ra cho Bạch Trân Trân.

"Chuyện là như thế này..."

Trịnh Hải Triều đang trực ca đêm một hôm, lúc đi ngang qua tượng Quan Công, thuận tay dâng hương cho tượng Quan Công, nhưng sao mà nhang trầm đốt mãi không cháy, anh ấy cảm thấy rất kỳ quái, ngẩng đầu nhìn thì phát hiện tượng sắc mặt Quan Công đã thay đổi.

"Tôi cũng không biết là xảy ra chuyện gì, chỉ là bất chợt thay đổi thôi..."

Sau khi tượng Quan Công đổi màu đỏ, còn tản ra mùi máu tanh nhàn nhạt, anh ấy vô thức muốn chạm vào tượng Quan Công, nhưng cuối cùng vẫn nén được dục vọng tìm đường chết này, gọi điện thoại tìm người cầu cứu.

"Cũng không biết có phải tác dụng tâm lý hay không, trước khi tượng Quan Công kia được đắp vải lên, cảm xúc của tôi rất nóng nảy, chỉ muốn ra tay đánh người, nhưng khi tấm vải đỏ đó được đắp lên, ý nghĩ này đã không thấy tăm hơi."

Dương Nhuận Trạch đứng một bên cũng gật đầu liên tục, nói: "Không sai, chính là như vậy, trước đó tôi cũng có cảm giác không thoải mái đó, nhưng sau khi đắp vải lên, cảm giác này đã không thấy tăm hơi."

Bạch Trân Trân lại hỏi bọn họ là từ lúc nào bắt đầu cảm thấy bực dọc dễ nổi cáu muốn đánh người.

Hai người nhớ lại một chút, đáp: "Đại khái là ba giờ sáng hơn đi, có điều chúng tôi tưởng rằng bởi vì thức đêm không ngủ cho nên mới bất an thấp thỏm."

Buổi tối hôm nay không có đại án gì, nhưng nửa đêm vẫn ầm ĩ mấy tranh chấp nhỏ, đều là mấy loại như đánh nhau ẩu đả, mặc dù không phải đại sự gì, nhưng cũng phải tốn công đi xử lý.

Bởi vậy cảm xúc nhóm cảnh sát trực ca đêm cũng không quá tốt, có điều là cảnh sát mà, không quan tâm là đại án hay là vụ án nhỏ, nhưng hễ là gặp bản án, có mấy ai có thể có tâm trạng tốt, cho nên cũng không có suy nghĩ thêm cái gì.

"Cho nên, hôm nay cảm xúc chúng tôi thay đổi là bởi vì do tượng Quan Công này?"

Đối mặt với nghi vấn của bọn họ, Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu: "Không sai, nếu như Quan Công bị ô nhiễm, sát khí xâm lấn, phá hủy chính khí của tượng Quan Công, chính thần vốn đang cung phụng sẽ biến thành tà thần, hiển nhiên là sẽ ảnh hưởng đến mọi người."

Tượng Quan Công xưa nay được hương hỏa của sở cảnh sát, hiển nhiên cũng luôn luôn che chở người của sở cảnh sát, có điều có người làm loạn, làm hỏng thần tính của tượng Quan Công, khiến từ chính thần biến thành tà thần.

Chính thần phù hộ, dĩ nhiên tà thần chính là phá hoại.

"Nhưng nó là Quan Nhị Gia mà, sao mà bị người ta biến thành tà thần?"

Từ Phong không nhịn được, hỏi một câu.

Quan Công là Quan Thánh Đế Quân, xưa nay đều là chém yêu trừ tà, ông còn có thể bị biến thành tà thần? Chuyện này quá hoang đường rồi đó?

Bạch Trân Trân nhìn Từ Phong một cái, giải thích nói: "Nếu là Quan Nhị Gia chân chính, đương nhiên sẽ không biến thành tà thần, nhưng vật mọi người cung phụng chính là tượng thần, tà ma không thể ra tay, nhưng nếu là người, thế thì có thể phá hư tượng thần."

Thế gian vạn vật tương sinh tương khắc, tượng Quan Công được người hương hỏa, đương nhiên sẽ không công kích con dân mình phù hộ, nếu là do người làm loạn, đương nhiên là có thể phá hỏng tượng Quan Công này.

"Vậy cái này là tà thuật sư làm như lời cô nói?"

Bạch Trân Trân lắc đầu: "Không phải tà thuật sư, là người bình thường."

Nếu là tà thuật sư, bởi vì pháp thuật tu tập là tà thuật, tất nhiên tượng Quan Công sẽ sinh ra tổn thương, cho nên anh chỉ có thể tìm người bình thường. Người bình thường trong lòng còn có tà niệm, nhưng bởi vì là người sống, cho nên coi như làm cái gì thì tượng Quan Công cũng sẽ không phản ứng.

Bình Luận (0)
Comment