Mọi chuyện cần thiết đều là xảy ra sau khi Tư Mã Phinh Đình đắc tội Bạch Trân Trân, và từ trước đến nay Tư Mã Phinh Đình cường thế chẳng những không dám làm khó Bạch Trân Trân, không gây sự với cô không nói, nhà họ Tư Mã còn chịu công kích, quyền thế nhà họ Tư Mã cũng xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Rất nhiều chuyện khó mà đắn đo, càng nhìn xuống, nước sẽ trở nên càng sâu.
Nhất là bọn họ từng đi theo Bạch Trân Trân từng tiến vào tiểu học Nam Quốc. Người biết chuyện gì xảy ra thì càng có thể cảm nhận được sóng ngầm đang phun trào ở trong đó.
Quyền lực thay đổi không phải chuyện dễ dàng như vậy, trừ phi phía sau câu chuyện này có một thế lực càng lớn hơn đang khuấy gió nổi mưa, và người ngoi đầu lên trong khoảng thời gian này và là nhân vật mấu chốt có dính dấp chuyện này chỉ có Bạch Trân Trân.
Lại thêm công đức chi lực đã ngưng tụ thành công đức kim quang trên người Bạch Trân Trân, sao bọn họ có thể không suy nhiều được?
Nhà họ Tư Mã rơi đài, Tư Mã Phinh Đình thành kẻ tàn phế, tiếp đó nhà họ Đường bắt đầu thu nạp thế lực của mình, Đường trưởng lão còn lấy cớ bế quan muốn giao quyền thế đang sở hữu ra...
Đừng cho rằng sau khi giao ra những vật này thì về sau Đường trưởng lão muốn thu hồi lại là có thể thu hồi lại. Tốc độ quyền lực thay đổi rất nhanh, trước đó Đường trưởng lão nắm giữ quyền thế, nhờ thế mới có thể đè xuống những trưởng lão khác.
Những trưởng lão kia cũng không phải là mỗi một người đều tâm phục khẩu phục với Đường trưởng lão, mỗi người đều có ý nghĩ và tính toán của mình, nhưng Đường trưởng lão lại đè ép bọn họ sít sao, không thể trở mình nổi. Hiện tại không hiểu sao Đường trưởng lão đã uỷ quyền, mặc dù mấy vị trưởng lão khác cảm thấy kỳ quái, nhưng bọn họ cũng không dông dài thêm cái gì, bọn họ nắm chặt cơ hội mà giành phúc lợi cho nhà mình. Hiện tại không giành phúc lợi thì là đồ đần, mặc kệ Đường trưởng lão là ý nghĩ gì, dù sao sau khi quyền lợi tới tay, muốn bọn họ nhả ra là tuyệt đối không thể nào. Những trưởng lão kia đã thừa dịp này chia cắt quyền lợi của Đường trưởng lão. Còn Đường trưởng lão ngay khi các trưởng lão khác chia cắt quyền lợi cũng chưa hề đi ra, hiện tại hiệp hội Huyền Môn đã khác với quá khứ. Theo sự việc các trưởng lão khác cầm quyền, toàn bộ thế lực Huyền Môn tại Hương Giang đều nghênh đón sự thanh tẩy mới.
Gia tộc và sư môn của Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết cũng nhận ảnh hưởng, địa vị đã khác với trước kia rồi.
Vốn dĩ các cô nên tới vào mấy ngày trước, nhưng trong khoảng thời gian gần đây, bởi vì nguyên nhân thế lực phân chia nên các cô đã kéo dài đến bây giờ mới đến.
Bên thế lực Huyền Môn xảy ra thay đổi rất lớn, mọi thứ đều không thoát được liên quan đến Bạch Trân Trân, với sự bá đạo của Đường trưởng lão, nếu như không phải là bởi vì thế lực sau lưng Bạch Trân Trân cực lớn nên Đường trưởng lão không đắc tội nổi thì chắc chắn ông ta sẽ không từ bỏ ý đồ.
Ánh mắt Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết nhìn mình có gì đó sai sai, ánh mắt Bạch Trân Trân lướt qua trên người hai người một vòng, sau đó nhìn chỗ khác.
Những lời các cô vừa nói khiến Bạch Trân Trân có rất nhiều suy đoán và hoài nghi. Dường như có một lực lượng đã ảnh hưởng tới Đường trưởng lão, gày bẫy nhà họ Tư Mã còn chưa tính, liên đới khiến nhà họ Đường và Đường trưởng lão đều hứng chịu ảnh hưởng. Hơn nữa mặc dù các cô cũng không có nói rõ chi tiết, nhưng trông thái độ của các cô, ảnh hưởng này hình như không nhỏ, mà những người này dường như đã quy kết tất cả ảnh hưởng này là do Bạch Trân Trân. Là cô tạo thành mọi phản ứng dây chuyền này, và lực lượng thần bí mà các cô suy đoán cũng là do gia tộc phía sau Bạch Trân Trân mang tới.
Bạch Trân Trân: "..."
Không thể không nói sức tưởng tượng của những người này đúng là đủ phong phú, chính cô còn không biết trên người cô đã có thêm nhiều nhãn hiệu và thân phận như vậy.
Còn Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết bây giờ lúc nhìn Bạch Trân Trân sẽ mang theo soi xét, dù là cô chỉ làm một động tác nhỏ xíu, thật ra không có mang ý nghĩa gì khác nhưng khi hai người tưởng tượng sẽ cảm thấy có một vài thông điệp khác, nhận định Bạch Trân Trân làm như vậy là có nguyên nhân.
Bạch Trân Trân: "..."
Cảm giác này quá kì quái, trên thực tế bây giờ tâm trạng của Bạch Trân Trân có chút nặng nề, bởi vì cô nghĩ đến một câu. Khi người khác chắc chắn anh có thứ gì đó, anh tốt nhất là có, nếu như anh không có, rất có thể sẽ nghênh đón phản công cực kỳ đáng sợ.
Bạch Trân Trân thở hắt ra một hơi, khi lại ngẩng đầu nhìn sang, trên mặt Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết lập tức nở nụ cười xán lạn.
"Trân Trân, cô quyết định nói cho chúng tôi biết à?"
"Đúng vậy, Trân Trân, chúng ta là bạn tốt, cô giấu diếm chúng tôi thế này hình như có hơi không đủ thành ý."
"Gia tộc của cô nhất định là gia tộc lánh đời, có phải là kiếp nạn hơn một trăm năm trước không ảnh hưởng đến gia tộc cô? Có phải gia tộc cô giữ rất nhiều lực lượng hay không?"
"Đúng vậy, Trân Trân, hiện tại mọi thứ đều được phô bày ở ngoài sáng, cô đừng giấu diếm chúng tôi nữa, được không?"
Bạch Trân Trân: "..."