Đối mặt với hai người có vẻ mặt hơi có tha thiết, Bạch Trân Trân nghiêm túc nói: "Mọi người thật sự đã hiểu lầm."
Không quan tâm các cô đoán thế nào, có nhận biết sai lầm gì với thân phận và bối cảnh của mình, dù sao Bạch Trân Trân tuyệt đối sẽ không thừa nhận. Thân thế của mình tự mình biết, nguyên chủ không phải là người của gia tộc lánh đời gì, nếu như cô ấy có chút bối cảnh thì sẽ bị người mưu hại tới nông nỗi này sao?
Cho nên Bạch Trân Trân thật sự không định khoác lớp da hổ nào lên người vào lúc này mà nói mình là người của gia tộc lánh đời, nhưng nếu như các cô nhất định phải cho rằng như vậy, Bạch Trân Trân cũng không ngăn cản được.
Quả nhiên, khi Bạch Trân Trân lại nói cô chỉ là người bình thường, ánh mắt Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết nhìn cô đã có hơi kỳ lạ.
"Được được được, cô là người bình thường."
"Vâng vâng vâng, cho nên cô Bạch, cô có thể nói cho chúng tôi biết, một thân công đức của cô là dựa vào việc mình làm người bình thường mà có được sao?"
Lời này là Đỗ Văn Khiết hỏi, Bạch Trân Trân ngơ ngác, không hiểu nhìn đối phương: "Cái gì?"
Đỗ Văn Khiết còn muốn nói thêm cái gì, nhưng tay Hách Cầm Vận đã giật giật quần áo của Đỗ Văn Khiết dưới mặt bàn, ra hiệu cô ta đừng nói nữa.
Bạch Trân Trân từ chối thừa nhận mình là người của gia tộc lánh đời, vậy đã chứng minh cô có điều kiêng dè, có lẽ đây là biện pháp gia tộc lánh đời rèn luyện người trong tộc. Nghe nói trăm năm trước lúc Huyền Môn chưa suy tàn, người trẻ tuổi của các đại gia tộc, môn phái khi ra ngoài lịch luyện đều sẽ lựa chọn giấu diếm thân phận của mình, dùng thân phận người bình thường hành tẩu giữa nhân gian. Chỉ khi Huyền Môn suy tàn, rất nhiều gia tộc, môn phái bị chôn vùi trong kiếp nạn đó, về sau lại nhiều năm không có đứa trẻ thiên phú cao nào được sinh ra, cho nên mỗi một đứa trẻ đều là bảo bối của gia tộc và môn phái, đương nhiên không thể để cho những đứa trẻ đó tùy tiện giấu diếm thân phận lịch luyện. Dù sao giấu diếm thân phận thì rất có thể sẽ gặp phải đủ loại nguy hiểm, một khi gặp phải nguy hiểm, những thiên chi kiêu tử này chưa hẳn có thể có năng lực bảo vệ bản thân.
Hiện tại Huyền Thuật Sư có thiên phú quá ít, thiên phú trác tuyệt đã ít lại càng ít, mỗi gia tộc, môn phái nếu có đứa trẻ có thiên phú tốt thì đương nhiên là phải nghĩ trăm phương ngàn kế bảo vệ, nếu không, một khi hao tổn, đối với bọn họ cũng là tổn thất to tát. Nhưng lúc trước những môn phái và gia tộc đã lựa chọn dùng phương thức này để thế hệ tuổi trẻ ra ngoài lịch luyện, vậy khẳng định là có lý để làm như thế, nhất là nhìn Bạch Trân Trân còn trẻ như vậy nhưng trên người đã có nhiều công đức chi lực tới thế, vậy có phải đại biểu dường như là cô làm như vậy, có thể thu hoạch càng nhiều công đức chi lực hay không? Người trong giới Huyền Môn người nào không biết tầm quan trọng của công đức chi lực? Có công đức chi lực càng nhiều, lúc bắt quỷ thu yêu xử lý tà ma sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hơn nữa bọn họ còn là người được ông trời công nhận và thiên vị, nếu một đoàn người đồng thời gặp phải nguy hiểm, người có công đức chi lực càng cao, nguy hiểm gặp phải lại càng nhỏ.
Càng khỏi phải nói nếu như người sau khi chết đi vào địa phủ, người có công đức hộ thân kiếp sau nhất định có thể đầu thai vào chỗ tốt, mỗi một việc này đều có lợi ích. Đáng tiếc không biết vì sao, những năm gần đây bất kể Huyền Thuật Sư trong Huyền Môn làm bao nhiêu chuyện tốt, công đức chi lực thu hoạch được lại càng bớt đi, nhiều khi bọn họ giúp người, làm việc tốt, thậm chí sẽ không có công đức chi lực...
Các tiền bối đức cao vọng trọng bên trong Huyền Môn đều đang phỏng đoán, nói đây là bởi vì linh khí thế giới này suy kiệt, quy tắc ông trời xảy ra thay đổi, cho nên công đức chi lực bọn họ có thể thu được càng ngày càng ít. Vốn dĩ tất cả mọi người đều tin tưởng không nghi ngờ với cách nói này, dù sao tất cả mọi người đều giống nhau, không có người nào thu được công đức chi lực ngoài định mức, do đó, cách nói này đã được mọi người công nhận.
Nhưng sự xuất hiện của Bạch Trân Trân đã phá vỡ những nhận biết này. Công đức chi lực trên người Bạch Trân Trân quá dày đặc, nồng đậm, thậm chí đã biến thành công đức kim quang. Hiện tại người trong giới Huyền Môn cũng chỉ nghe qua người có thể hiện hóa công đức chi lực thành công đức kim quang trong truyền thuyết, Bạch Trân Trân thế mà làm được.
Sao cô có thể làm được? Nếu Bạch Trân Trân có thể làm được, vậy có phải đã đại biểu những người khác cũng có thể làm được hay không?
Hương Giang nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, giới Huyền Môn chỉ lớn bấy nhiêu mà thôi, có tin tức gì rất nhanh sẽ truyền ra ngoài.