Có điều hiển nhiên Bạch Trân Trân đã có chút đánh giá cao tố chất thân thể của mình, cô không ngờ thân thể mình vậy mà lại say sóng. Rõ ràng hôm nay trên biển cũng không có sóng gió gì, nhưng Bạch Trân Trân vẫn cảm thấy choáng vô cùng, sau khi lên thuyền cô liên tục buồn nôn, diệu chiêu trị say sóng nào đều dùng cả nhưng vẫn không có bất kỳ tác dụng gì.
Bạch Trân Trân ngồi ở vị trí của mình, lông mày nhíu chặt lại, sắc mặt rất khó coi.
Vị trí bên người cô đột nhiên có một người, người đàn ông có thân hình cao lớn đưa một bình nước cho Bạch Trân Trân.
"Chào cô, cô say sóng đúng không? Uống cái này mấy hớp đi, cô sẽ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều."
Bạch Trân Trân nghe vậy, mở mắt nhìn sang.
Xuất hiện ở trước mặt cô chính là một khuôn mặt quen thuộc, mày Bạch Trân Trân nhíu chặt hơn, cô nhìn đối phương, không có vươn tay nhận nước đối phương đưa tới.
"Kỳ Lỗi, tại sao là anh?"
Người này chính là một trong những đại sư cùng Bạch Trân Trân đến thôn Trần Gia hồi trước, anh ta tên Kỳ Lỗi, đối tượng thầm mến của Hách Cầm Vận, trước đó chịu ảnh hưởng của Thiên Cương Thất Sát Trận, Hách Cầm Vận còn xem Bạch Trân Trân là tình địch.
Có thế nào Bạch Trân Trân cũng không ngờ mình vậy mà gặp được Kỳ Lỗi ở nơi thế này.
Lông mày của cô nhíu chặt hơn, trong lòng cũng sinh ra một chút hoài nghi.
"Tại sao anh ở đây?"
Kỳ Lỗi giống như không nhìn ra hoài nghi của Bạch Trân Trân, anh ta đưa bình nước trong tay trước mặt Bạch Trân Trân mãi, cười nói: "Cô Bạch, sắc mặt của cô rất tệ, tôi cảm thấy cô nên uống một chút nước trước mới được, nếu không tôi sợ cô sẽ nôn ra ngay đấy."
Thái độ của đối phương rất tốt, nhưng thời điểm anh ta xuất hiện hơi không khéo cho lắm, hiện tại Bạch Trân Trân như chim sợ cành cong, ai xuất hiện ở trước mặt cô thì đều sẽ bị cô hoài nghi một chút.
Cho nên nước đối phương đưa cho cô cô cũng không nhận, mà là lấy ra một bình nước từ trong ba lô: "Không cần, tôi có nước, cám ơn anh."
Thấy Bạch Trân Trân không chịu nhận ý tốt của mình, nhưng Kỳ Lỗi cũng không tức giận, anh ta tiện tay thu chai nước về, sau đó vặn núp, tu ừng ực hết chai nước.
Động tác của anh ta như thể đang nói với Bạch Trân Trân nước này không có vấn đề, là Bạch Trân Trân suy nghĩ nhiều.
Bạch Trân Trân: "..."
Người này xuất hiện hơi bất ngờ, Bạch Trân Trân uống mấy ngụm nước, cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, lúc này mới hỏi: "Tại sao cô ở đây?"
Kỳ Lỗi hỏi ngược lại: "Cô Bạch, sao cô ở đây?"
Bạch Trân Trân cảm thấy có chút buồn cười, nói: "Anh Kỳ, trước khi anh hỏi người khác, có phải nên trả lời vấn đề của người khác trước hay không? Là tôi hỏi anh trước, tôi cảm thấy anh nên trả lời vấn đề tôi hỏi trước đã, chứ không phải hỏi lại tôi, anh thấy có đúng hay không?"
Có lẽ là bởi vì trong người hơi khó chịu, cho nên thái độ của Bạch Trân Trân không được tốt cho lắm. Nhưng là dù vậy, Kỳ Lỗi cũng không tức giận, anh ta chỉ cười với Bạch Trân Trân, sau đó giải thích.
"Tôi đến thôn Đào Gia xử lý một vài chuyện tiếp theo."
"Thôn Đào Gia?"
Kỳ Lỗi nhẹ gật đầu, không có giấu diếm Bạch Trân Trân việc này: "Nửa tháng trước chúng tôi đến thôn Đào Gia một chuyến, trường học xuất hiện một không gian quỷ quái, chúng tôi giải quyết quỷ quái, nhưng lại để lại một chút phiền toái..."
Nói đến đây, Kỳ Lỗi có chút hổ thẹn nói: "Là chúng tôi không tốt, lúc ấy bởi vì gia quyến của người bị hại phản ứng quá ác liệt, cũng rất bài xích những Huyền Thuật Sư chúng tôi, cho nên chúng tôi chưa kịp siêu độ linh hồn những đứa trẻ đó."
Kỳ Lỗi cũng tham dự cứu viện lúc trước, căn cứ lời anh ta nói, sau khi nhóm Huyền Thuật Sư đi ra khỏi trường học, vốn là muốn siêu độ những linh hồn đứa trẻ bên trong. Dù sao bọn họ không cứu ra sáu mươi hai đứa bé vốn đã là không nên, thi thể của bọn nhỏ cũng biến mất theo quỷ quái, nếu như không siêu độ bọn nhỏ, có thể những đứa trẻ kia sẽ hồn phi phách tán vĩnh viễn không siêu sinh. Nhưng sau khi phát hiện bọn họ không cứu được toàn bộ người ra ngoài, phản ứng của các quyến thuộc đó quá ác liệt, đồng thời còn ra tay đánh bọn họ, động tác rất hung tàn.
Những Huyền Thuật Sư bọn họ không thể ra tay với người bình thường, cho nên chỉ có thể bị động chịu đánh, cái gì cũng không làm được.
Chuyện siêu độ những đứa trẻ kia cũng bởi vì điều này bị chậm trễ.
"Lần này tôi tới chính là vì siêu độ những đứa trẻ kia, dẫu sao cũng là lỗi của chúng tôi, nhất định phải thu dọn, cô Bạch, cô thấy đúng hay không?"