Sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Từ Phong, Bạch Trân Trân nhíu chặt lông mày lại.
Trước đó Ông Tấn Hoa nói trạng thái Từ Phong không tốt, Bạch Trân Trân còn tưởng rằng anh hơi nói quá, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Từ Phong, Bạch Trân Trân đã biết Ông Tấn Hoa quả thật không có nói quá sự thật.
Dáng vẻ Từ Phong bây giờ quả thực rất không ổn, nếu nhất định phải hình dung thì không khác những người đàn ông bị hút tinh khí trên ti vi lắm, điều khác biệt chính là anh thế này không phải là trang điểm mà có. Hốc mắt lõm sâu, xương gò má lồ lộ, khuôn mặt tối tăm u ám, không có chút huyết sắc nào, nhìn như lập tức sẽ quy thiên vậy.
Bạch Trân Trân nhớ lúc trước khi nhìn thấy tên này anh vẫn chưa phải dáng vẻ kỳ quái thế này, thế này hình như chưa tới mấy ngày nữa, làm sao lại giống như bị hút khô tinh khí thế? Nhìn anh thế này, nếu không ra tay can thiệp, sợ là anh không sống nổi được mấy ngày nữa.
Điều càng thêm phiền phức chính là người này nếu đã chết rồi, chỉ với số oán khí đeo bám trên người anh thì sau khi chết có lẽ anh sẽ lập tức biến thành lệ quỷ không hề có lý trí, hoặc là lệ quỷ có đẳng cấp cực đáng gờm. Lệ quỷ sẽ không phân biệt người mà giết, coi như sẽ có đại lão Huyền Môn ra tay truy sát lệ quỷ, nhưng lỡ đâu tới trễ, chỉ sợ sẽ có không ít người chết dưới tay lệ quỷ.
Vốn dĩ Bạch Trân Trân không muốn nhúng tay, nhưng bây giờ xem xét tình huống, cô sợ là không thể khoanh tay đứng nhìn.
Đợi đến khi oán khí trên người Từ Phong tiêu tán sạch sẽ, Bạch Trân Trân thở hắt một hơi, đứng dậy cho hai người Trần Tiểu Sinh và Ông Tấn Hoa vào.
"Sư phụ, đám quỷ kia có phải đều bị sư phụ đánh đuổi rồi hay không?"
Trần Tiểu Sinh mới vừa vào đã vội vã mở miệng hỏi, cặp mắt không lớn bị anh ta chớp mắt tới độ nháy ra sao lấp lánh.
Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu: "Ừm."
Ông Tấn Hoa đứng một bên đợi hai sư đồ bọn họ nói chuyện phiếm xong rồi mới mở miệng: "Cô Bạch, Từ Phong thế nào rồi?"
Ánh mắt Bạch Trân Trân chuyển về phía Ông Tấn Hoa: "Anh muốn nghe lời dễ nghe, hay là muốn nghe lời thật?"
Ông Tấn Hoa: "Lời thật."
Anh nghe lời dễ nghe làm gì? Nghe lời dễ nghe thì có thể khiến Từ Phong khỏe hay sao?
Bạch Trân Trân chỉ chỉ Từ Phong nằm trên giường bệnh: "Tình hình của anh ấy không cần tôi nói anh cũng có thể đã nhìn ra nhỉ? Anh nói trước đi, tại sao anh ta vào bệnh viện."
Theo quan sát của Bạch Trân Trân, theo lý mà nói, có lẽ Từ Phong sẽ không bị cắn trả nhanh như vậy, anh và oán khí trên người anh duy trì một thế cân bằng vi diệu, cũng không biết là bởi vì nguyên nhân gì khiến những oán khí đó không thể tạo thành ảnh hưởng với anh. Tương lai khó mà nói, nhưng trong thời gian ngắn, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Trong thời gian này nhất định đã xảy ra điều gì ngoài ý muốn, phá vỡ sự cân bằng này, mới khiến cho Từ Phong biến thành dáng vẻ kỳ quái này.
Ông Tấn Hoa hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Chuyện là như thế này..."
Thật ra những điều Ông Tấn Hoa biết cũng không nhiều, chỉ là từ khi Từ Phong theo vụ án của Tiêu Mỹ Kỳ, tự mình mang theo cấp dưới đi tra án, tra tới tra lui, tra được đến trợ lý Tiêu Mỹ Kỳ - La Nhã Văn. Mới đầu còn rất bình thường, nhưng về sau không biết xảy ra vấn đề gì, La Nhã Văn đột nhiên nổi điên công kích cảnh sát tra hỏi, Từ Phong tiến lên ngăn cản, sau đó suýt chút rơi xuống từ trên lầu té chết.
"Từ Phong bị thương, nhưng bởi vì vụ án này dính đến minh tinh, bị cưỡng ép dưới áp lực, cần mau chóng cho tất cả mọi người một công đạo..."
Từ Phong chưa kịp xử lý miệng vết thương của mình cẩn thận, chỉ băng bó qua loa là lại trở về bắt đầu thẩm vấn La Nhã Văn.
Ông Tấn Hoa là bởi vì trước đó được Bạch Trân Trân nhắc nhở, biết vụ án lần này không phải án giết người phổ thông, nhưng Từ Phong nhất quyết không tin những thứ tà môn ngoại đạo này, anh sợ Từ Phong chịu thiệt thòi.
Sự thật quả nhiên như tất cả dự liệu của anh, quả nhiên đã Từ Phong trúng chiêu.
"Cậu ấy vốn chỉ là bị thương ở tay, nhưng không biết bởi vì cái gì, sau khi đưa đến phòng bệnh không bao lâu, cậu ấy đã thành thế này, nhưng khó hiểu là bác sĩ tới kiểm tra, nói cậu ấy chỉ là khí huyết thiếu hai phần, không có gì đáng ngại."
Bởi vì bên bác sĩ kiểm tra không ra vấn đề, nhưng Từ tình huống Phong trông rất tồi tệ, rơi vào đường cùng, Ông Tấn Hoa mới gọi điện thoại cho Bạch Trân Trân, xin trợ giúp của cô.
Hiện tại xem ra, quả nhiên Từ Phong đã trúng chiêu.
"La Nhã Văn à?" Bạch Trân Trân nhìn Ông Tấn Hoa một cái: "Xác nhận là cô ấy ra tay ác độc?"