Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 149 - Chương 149:

 Chương 149: Chương 149: Chương 149:

"Cô Bạch, Từ Phong, cậu..."

Không đợi Ông Tấn Hoa nói xong, Bạch Trân Trân đã mở miệng cắt đứt lời của anh: "Tôi biết mình đang làm gì, người bạn này của anh chính là một loại cố chấp, nếu không chịu thiệt một chút thì anh cảm thấy anh ta có thể hiểu rõ mình đã làm sai hay sao?"

Bản thân là một chiến sĩ kiên định của chủ nghĩa duy vật cũng không sao, dù sao trước kia Bạch Trân Trân cũng vậy.

Sở dĩ cô có niềm tin kiên định như vậy là bởi vì tới tận bây giờ cô cùng chưa từng trải qua chuyện không thể tưởng tượng nổi, cũng chưa từng thấy bất kỳ lực lượng siêu nhiên nào.

Trước khi chuyển kiếp Bạch Trân Trân cũng là một nhập liệm sư, theo giải thích của dân gian, loại người như bọn họ giao thiệp với người chết nhiều, âm khí trên người nặng, dễ gặp quỷ, thời vận cũng thấp muốn chết, cả đời đều là xui xẻo.

Trong mấy năm Bạch Trân Trân hành nghề, cô chưa từng trông thấy quỷ, cũng không trải qua sự kiện linh dị nào, càng không có vận khí không tốt, siêu xui xẻo như lời bọn họ nói.

Chính bởi vì những nguyên nhân này mà Bạch Trân Trân mới biến mình thành một chiến sĩ chủ nghĩa duy vật nhìn là thấy.

Nhưng tình hình của Từ Phong và cô không giống nhau, theo những lời Ông Tấn Hoa nói thì thực tế Từ Phong đã chính mắt nhìn thấy rất nhiều hiện tượng quỷ dị, lúc bọn họ bắt phạm nhân dù có chứng cớ xác thực nhưng luôn có một vài điểm không tuân theo lẽ thường.

Cũng giống như án mạng lần này, nhân viên pháp y đều đã nói Vương Lệ Hoa chết vào sáng sớm ngày mùng sáu tháng năm, sau đó cô ta không thể nào giết Vương Lệ Mai và Lý Kim Thọ vào ngày mười một tháng năm được.

Nhưng Từ Phong vẫn kiên trì giữ ý tưởng của bản thân mình, anh ấy cảm thấy nhân chứng vật chứng đều đã đủ, Vương Lệ Hoa còn để lại di thư, chứng minh cô ta cũng vì ghen tị mới sát hại em gái mình.

Tất cả đều hướng về phía Vương Lệ Hoa, Từ Phong kiên quyết cho rằng Vương Lệ Hoa chính là hung thủ giết người.

Nếu như không phải Ông Tấn Hoa phát giác ra có điều không đúng, lại may mắn tìm được Bạch Trân Trân hỗ trợ thì có lẽ vụ án lần này lại coi Vương Lệ Hoa thành hung thủ để kết án.

Lúc trước, Bạch Trân Trân cảm thấy Từ Phong vẫn không tệ, nhưng sau khi hiểu hơn, lại còn biết nguồn gốc những oán khí trên người anh ấy, cái nhìn của Bạch Trân Trân về Từ Phong xảy ra thay đổi lớn.

Anh ấy là một người vô cùng cố chấp, điều mình đã tin chắc thì bất luận người khác chứng minh như thế nào, bất kể có bao nhiêu điều khả nghi tồn tại thì anh ấy cũng không chịu tin.

Nếu như anh ấy là một người bình thường thì khá tốt, cho dù phạm sai lầm cũng không làm ra phiền phức gì, nhưng hết lần này tới lần khác anh ấy là một giám sát cao cấp, phân công quản lý khối hình sự truy nã nữa.

Oán khí trên người anh ấy nhiều như vậy, gần như đều đã biến thành chất thực, Bạch Trân Trân căn bản không thể nào tưởng tượng rốt cuộc anh ấy đã kết luận sai bao nhiêu vụ án, bắt nhầm bao nhiêu hung thủ.

Mỗi một hung thủ mà anh ấy bắt sai đại biểu cho một người vô tội bị oan uổng, còn kẻ làm ác vẫn tiêu dao ngoài vòng pháp luật.

Khó trách anh ấy bị oán khí cuốn thân, dù cho tất cả những thứ này cũng không phải lỗi của anh ấy nhưng lại không thoát khỏi liên quan với anh ấy, xảy ra kết quả như vậy cũng là chuyện bình thường.

Nhân quả tuần hoàn, báo ứng khó chịu.

Ông Tấn Hoa thở dài một cái, thừa nhận lời nói của Bạch Trân Trân, anh không nói gì nữa, cùng lắm là quay sang nhìn đám quỷ kia bao vây Từ Phong không thể động đậy được.

Mặc dù đã sớm biết trên thế giới này có quỷ, nhưng chính mắt thấy và biết vẫn là hai chuyện khác nhau, nhất là những con quỷ này còn đang đối phó với bạn tốt của mình, cảm giác kích thích đó thực sự không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung được.

Bạch Trân Trân mặt không đổi sắc nhìn cảnh tượng này, chờ thời gian không còn bao lâu cô mới đi lên cứu Từ Phong từ giữa bầy quỷ ra.

Lúc này sắc mặt Từ Phong đã trắng bệch, trạng thái tinh thần nhìn hết sức tệ hại.

Những con quỷ kia bị oán khí từ trên người Từ Phong hấp dẫn, cũng không muốn rời đi, Bạch Trân Trân mặt không biểu cảm gì nhìn đám quỷ đó, sau đó đấm về phía chúng.

Đám quỷ kia cuối cùng cũng tản ra, Bạch Trân Trân đưa hai người Từ Phong và Ông Tấn Hoa trở lại xe.

Chuyện vừa mới rồi đã khiến Từ Phong bị đả kích không nhỏ, anh ấy ngơ ngác ngồi đằng sau xe, ánh mắt trôi dạt, toàn thân đều toát ra vẻ hoài nghi cuộc sống.

Trên thế giới này lại thực sự có quỷ...

Nếu như Bạch Trân Trân đưa anh ấy tới thì Từ Phong có lẽ vẫn sẽ nghi ngờ Bạch Trân Trân dùng những thủ đoạn khác để anh ấy sinh ra ảo giác các thứ.

Nhưng Ông Tấn Hoa cũng ở đây, Từ Phong vẫn rất tin tưởng nhân phẩm của anh, Ông Tấn Hoa sẽ không bắt tay với Bạch Trân Trân để lừa anh ấy.

Cho nên, trên thế giới này thực sự có quỷ?!

Bình Luận (0)
Comment