Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 305 - Chương 305:

 Chương 305: Chương 305: Chương 305:

Bạch Trân Trân không có chứng cứ, nhưng cô không cần chứng cứ, cô cũng không phải quan toà, định tội cho một người hơn 1200 năm trước còn phải đưa ra chứng cứ. Chỉ cần cô biết là được.

"Từ trước đến nay nàng ta không phải là người cứu vớt các ngươi, nếu như không có nàng ta, trận ôn dịch kia sẽ không xảy ra, nếu như các ngươi không gặp phải ôn dịch, không lâm vào tuyệt cảnh, sao nàng ta có thể làm chúa cứu thế cứu vớt các ngươi?"

Phản ứng dây chuyền tạo thành do tín niệm sụp đổ là cực kỳ lớn, nếu bọn họ có thể truyền lời cho cô, Bạch Trân Trân tin tưởng, bọn họ càng muốn báo thù cho mình.

Nữ nhân bạch y cười nhạo một tiếng, không khách khí chút nào nói: "Thì đã sao? Coi như ôn dịch là ta thả, nhưng ta cứu được bọn họ vẫn là sự thật, ta cho bọn họ tiền cũng là sự thật, về sau ta trọng thương là sự thật, cũng là bọn họ cam tâm tình nguyện cứu ta."

"Ta chưa hề bức ép bọn họ lựa chọn, mọi thứ đều là chính bọn họ cam nguyện, vậy có liên quan gì tới ta?"

Nàng ta đâu có bức ép những dân chúng trong trấn này, vốn dĩ cô tưởng là nhiều lắm là có một nửa người chịu hiến máu cũng đã đủ rồi, nhưng không ngờ đám ngu xuẩn này đã kéo nhà kéo người hết cả, ai cũng mang tới.

Tất cả đã tới cũng tốt, mạng của bọn họ vốn là nàng ta cứu được, cũng là bọn họ cam tâm tình nguyện trả cái mạng này lại cho nàng ta, việc khác có liên quan gì tới nàng ta?

"Ta không có làm tới tận cùng, bọn họ vẫn có một chút hi vọng sống, chỉ cần ngươi bằng lòng, bọn họ sẽ có thể có kiếp sau."

Phát hiện Bạch Trân Trân đã biết rồi, nữ nhân bạch y dứt khoát không giả bộ nữa.

Nữ nhân bạch y, cũng chính là vị thiên tài Huyền Thuật Sư vào 1200 năm trước, Đường Oánh, nàng ta cách tàn hồn của hơn năm ngàn dân trong thị trấn nhỏ, từ trên cao nhìn xuống Bạch Trân Trân.

"Ta không biết ngươi dùng biện pháp gì để biết chân tướng, có điều cũng không sao, cũng không quan trọng, đây là tàn hồn của những dân chúng trong thị trấn, trận pháp không có cắn nuốt toàn bộ hồn phách của bọn họ, chỉ cần ngươi cam nguyện kính dâng tất cả của mình, bọn họ sẽ có thể có được cơ hội đầu thai làm người."

Đường Oánh có một khuôn mặt tiên nữ, bản lĩnh mê hoặc nhân tâm cũng rất mạnh, nàng ta rất thông minh, đặt tất cả tàn hồn của hơn năm ngàn dân chúng ở trước mặt Bạch Trân Trân.

Người bình thường nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thật ra sẽ không có bao nhiêu khái niệm với hơn năm ngàn người, hơn năm ngàn người, tụ tập lại với nhau, sự rung động đối với người là rất lớn.

Đường Oánh nói cho Bạch Trân Trân, số lượng này là tàn hồn của dân chúng, thân thể của bọn họ bị trận pháp cắn nuốt, linh hồn cũng bị căn nuốt hơn phân nửa, chỉ còn những tàn hồn này chứng minh dấu vết bọn họ tồn tại.

"Trận pháp của ta đã không gánh nổi bọn họ bao lâu, nếu ngươi không đến, bọn họ sẽ tan thành mây khói, thế giới này sẽ không còn vết tích bọn họ tồn tại nữa."

Đang nói, Đường Oánh khẽ cười một tiếng, đôi mắt chuyển động, lúc nhìn về phía Bạch Trân Trân, ánh mắt tràn đầy hứng thú: "Ngươi thật sự nhẫn tâm nhìn bọn họ hoàn toàn biến mất trên thế giới này sao?"

Bạch Trân Trân cúi đầu, dường như đang suy tư điều gì, Đường Oánh vẫn ung dung đứng ở đó, dường như chắc chắn Bạch Trân Trân sẽ đưa ra lựa chọn chính xác. Dù sao thì người thiện lương, từ trước đến nay sẽ không khiến người ta thất vọng, mặc dù bọn họ ngu xuẩn, nhưng thật sự thiện lương, sao mà có khả năng trơ mắt nhìn người khác lâm vào tuyệt cảnh chứ?

Nếu không có sức mạnh cứu vớt người khác thì cũng thôi, nếu đã có, người thiện lương sẽ tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn.

Sự việc phát triển không nằm ngoài dự đoán của nàng ta, Bạch Trân Trân ngẩng đầu lên, mở miệng nói: "Ta phải làm thế nào?"

Đường Oánh nở nụ cười, giống như thần minh cao cao tại thượng, cười nhẹ nói: "Đến lúc sức mạnh đã khô kiệt, vào khoảnh khắc sức mạnh của ta biến mất, trận pháp này sẽ tan biến, và những linh hồn của số dân chúng này cũng sẽ tan biến theo."

Đường Oánh nói, nếu Bạch Trân Trân muốn cứu vớt những dân chúng này, cũng chỉ có một biện pháp, thay thế nàng ta trở thành trận nhãn của trận pháp này .

"Sức mạnh của ngươi mặc dù không bằng ta, nhưng cũng đủ rồi, chí ít cũng có thể chống đỡ mấy trăm năm, linh hồn của bọn họ trải qua mấy trăm năm nuôi dưỡng, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể đạt tới tiêu chuẩn đầu thai."

Đường Oánh nói, vẫy vẫy tay với Bạch Trân Trân, ra hiệu cô mau chạy tới đây, nàng ta nói tiếp: "Ta không có thời gian ở đây lãng phí thời gian với ngươi, nếu ngươi không đến, bọn họ sẽ chỉ có chết."

Bình Luận (0)
Comment