Trần Tiểu Sinh: "Hả?"
Sau khi vẽ xong mấy loại bùa, rất nhanh đã có hiệu quả, Cổ Anh Hùng dần mở mắt, khi nhìn thấy bầu trời xanh ngắt trên đỉnh đầu, ngửi thấy không khí ẩm ướt đặc hữu sau cơn mưa, Cổ Anh Hùng lau nước mắt, òa lên khóc to.
"Hu hu hu... tốt quá rồi, tôi vẫn chưa chết, tôi tưởng mình không sống được nữa..."
"Tôi còn chưa nói mật khẩu thẻ ngân hàng cho cha mẹ tôi biết, tiền nhét trong đệm giường của tôi cũng chưa nói, hu hu hu, nếu tôi chết, người nhà tôi phải làm sao?"
Cổ Anh Hùng là trụ cột gia đình, cậu ta liều mạng kiếm tiền như vậy cũng là vì cứu em trai của cậu ta, lần này sau khi đi một vòng bên bờ vực sống chết, Cổ Anh Hùng sợ hãi, cuối cùng không khống chế được cảm xúc của mình, khóc càng to.
Trần Tiểu Sinh nhìn Cổ Anh Hùng khóc to, trong lòng không thoải mái, đi tới an ủi cảm xúc của cậu ta.
Mà cảm xúc của Cổ Anh Hùng cũng tìm được lỗ phát tiết, ôm Trần Tiểu Sinh khóc rống.
Cầu Quốc Hoa đang đứng một bên đi cũng không phải, không đi cũng không được, cả người viết đầy lúng túng.
Có phải ông ta không nên ở đây không?
Đợi đến khi Cổ Anh Hùng sắp xếp xong cảm xúc, đã là chuyện của nửa tiếng sau, một đoàn người đến nghĩa trang, xử lý sáu thi thể đó.
Hoặc là nói Cổ Anh Hùng không hổ là người làm công trời chọn, trước đây đã trúng trùng ăn tim, cũng không quên chức trách của mình, cậu ta gần như đã xử lý xong thi thể rồi, chỉ còn lại một số công việc sau cùng.
Có sự gia nhập của Cầu Quốc Hoa, Bạch Trân Trân, công việc còn lại làm xong rất nhanh.
Cầu Quốc Hoa lần nữa bày tỏ nguyện vọng muốn rời đi, nhưng lại bị Bạch Trân Trân cự tuyệt: "Chú Cầu, chú đi tìm thôn dân của Trần Gia Thôn đòi tiền số tiền còn lại, chúng tôi đi trước."
Bạch Trân Trân nói xong, cũng mặc kệ Cầu Quốc Hoa nghĩ thế nào, dẫn Trần Tiểu Sinh và Cổ Anh hùng rời đi.
Cầu Quốc Hoa bị bỏ lại: "..."
Không phải, họ thật sự mặc kệ ông ta sao? Cứ đi như vậy? Lỡ như ông ta lại bị quỷ hại thì phải làm sao?
Bạch Trân Trân: "Bốn đại sư đó vẫn còn đây, chú đã bỏ tiền rồi, có thể bỏ thêm một chút nữa, để các đại sư bảo vệ chú."
Trần Gia Thôn bây giờ có lẽ rất an toàn, trận pháp của Thiên Cương Thất Sát Trận bị cô phá rồi, người đứng sau e là đã sớm gặp phản phệ.
Còn có nếu người họ nhắm vào là cô, cô rời đi rồi, có lẽ họ sẽ không ra tay nữa.
Sự thật chứng minh suy đoán của Bạch Trân Trân không sai, bởi vì khi họ xuống núi gặp phải quỷ dẫn đường.
Bạch Trân Trân: "..."
Ha ha.
Bạch Trân Trân lập tức vẽ một lá bùa trừ tà, quỷ trốn trong tối làm loạn thét một tiếng, quỷ dẫn đường cứ như vậy bị phá.
Trần Tiểu Sinh giơ ngón tay cái với Bạch Trân Trân: "Sư phụ, quả nhiên vẫn là cô lợi hại."
Anh ta nói trước đây khi Cầu Quốc Hoa lên núi gặp phải quỷ dẫn đường, còn nói Cầu Quốc Hoa rắc tàn nhang không có chút tác dụng gì.
Bạch Trân Trân: "Có khi nào anh rắc tàn nhang lên người sẽ hữu dụng hơn?"
Dựa theo tình huống Trần Tiểu Sinh nói, cái họ gặp phải không giống như là quỷ dẫn đường, ngược lại giống như quỷ che mắt, tàn nhang rắc ở bên ngoài, chắc chắn không hiệu quả bằng rắc lên người.
Trần Tiểu Sinh; "Hình như vậy..."
Cổ Anh Hùng ngồi ở hàng ghế sau: "..."
Tuy chuyện trải qua trước đó đã khiến Cổ Anh Hùng biết thế giới này không đơn giản như cậu ta nhìn thấy, nhưng Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh công khai nói những thứ thử thách cực hạn nhận thức của cậu ta, như vậy thật sự tốt sao?
"Chị Trân Trân, chị có thể nhận tôi làm đồ đệ không?"
Bạch Trân Trân quay đầu nhìn hàng ghế sau.
Bạch Trân Trân: "Sao đột nhiên muốn bái tôi làm thầy?"
Cổ Anh Hùng ngượng nghịu một lúc, sau đó lấy dũng khí nói: "Bởi vì tôi muốn có thêm nghề kiếm tiền, vừa nãy tôi đã nghe chú Cầu nói rồi, đại sư kiếm được rất nhiều tiền."
Bạch Trân Trân: "Hả?"
Cổ Anh Hùng quả nhiên không hổ là kẻ điên cuồng kiếm tiền, sau khi tiếp nhận sự tồn tại của huyền học, lập tức bắt đầu động não muốn kiếm tiền.
Bạch Trân Trân giật giật khóe miệng: "Cậu chỉ nhớ trộm ăn thịt, không nhớ trộm bị đánh à, giải quyết được thì kiếm nhiều tiền, không giải quyết được thì mất mạng, mức độ nguy hiểm mười sao, cậu chắc chắn muốn làm đại sư?"
Trừ phi là đại sư huyền học gạt người, nếu không, nền tảng làm ngành này đều là nguy hiểm và cơ ngộ song hành.
Bởi vì bước vào ngưỡng cửa huyền học, đồng nghĩa với xây dựng liên hệ với một thế giới khác, họ sẽ càng dễ gặp phải những chuyện không khoa học mê tín phong kiến này.
Rất dễ chết, cô không đùa.