Phải biết người có thiên phú nhưng tâm thuật bất chính lợi dụng huyền thuật hại người, những quyển sách huyền học lưu truyền bên ngoài chỉ là kể một số tri thức sơ sài, hoặc là thứ nó truyền thụ chỉ là do người bình thường thêu dệt ra, hoàn toàn khác với tri thức huyền học chân chính.
Phải biết, pháp không thể thân truyền, nếu bị người có dụng tâm khác học được, nhân quả sẽ tính lên người người truyền pháp.
Cho nên rất nhiều thứ chỉ lưu truyền trong nội bộ huyền môn, cơ bản sẽ không lưu truyền ra ngoài.
Thứ có bên ngoài, cùng lắm chỉ là một số kiến thức qua loa, thứ sâu sắc hơn chắc chắn sẽ không để họ tùy tiện tiếp xúc được.
Cho dù là người có thiên phú dị bẩm, cũng không thể dựa vào chút ít đó mà đạt thành tựu lớn.
Nhân phẩm của Bạch Trân Trân đã được nghiệm chứng trong Thiên Cương Thất Sát Trận lần trước.
Cô có thiên phú, nhân phẩm cũng tốt, hơn nữa lực công đức trên người cô dày đặc như thế, là người tốt được thiên đạo chứng nhận, kết giao với cô tuyệt đối không có hại.
Đương nhiên, Hách Cầm Vận đối tốt với Bạch Trân Trân như vậy cũng là nhìn trúng thiên phú trên mảng bùa chú của cô, nếu có thể gạt cô vào sư môn, sư môn của họ tuyệt đối sẽ như hổ thêm cánh.
"Đây là cô chuẩn bị cho tôi? Cầm Vận, thật sự cảm ơn cô."
Bây giờ Bạch Trân Trân đang sầu không đọc được sách chính gốc, còn đang nghĩ lần sau gặp nhóm Hách Cầm Vận phải nghĩ cách hỏi họ mình có thể mua một ít hàng trong huyền môn không.
Không ngờ buồn ngủ liền có người đưa gối tới, đồ Hách Cầm Vận tặng hoàn toàn trúng ý của cô.
Đỗ Văn Khiết ngồi ở ghế lái nhìn thấy cảnh này, lập tức cảm thấy ghen tỵ, lúc nói chuyện cũng không khỏi mang theo vài phần.
"Trân Trân, sao cô chỉ cảm ơn A Vận, không cảm ơn tôi chứ? Ở đây ít nhất có một nửa công lao của tôi, tôi cũng chuẩn bị sách cho cô, tôi còn chuẩn bị kiếm tiền đồng và kiếm gỗ đào giúp cô nữa!"
Đỗ Văn Khiết nói như vậy, Bạch Trân Trân mới phát hiện bên cạnh đống sách đó đặt hai cái hộp nhỏ, sau khi mở ra, bên trong đặt kiếm tiền đồng và kiếm gỗ đào mà Đỗ Văn Khiết nói.
Bạch Trân Trân: "!!!"
Niềm vui khi làm bạn với nhà giàu chính là như thế này sao?
Cảm thấy giống như trong thoáng chốc đã thoát nghèo phát tài vậy.
Bạch Trân Trân cảm kích, nghiêm túc xin lỗi Đỗ Văn Khiết và Hách Cầm Vận.
Tuy trước đó khi ở Trần Gia Thôn từng tạo ra chút không vui, nhưng mấy người họ ai cũng không để bụng những không vui đó.
Tình bạn giữa phụ nữ với nhau kỳ quái như vậy, tốc độ xây dựng quả thực còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng.
Đợi đến khi họ tới quán trà, quan hệ tốt đến mức giống như bạn cũ đã quen biết rất lâu.
Đỗ Văn Khiết đặt một phòng riêng, tính tư mật tốt, bố trí bên trong cũng rất thanh tao nhã nhặn, trông rất có phẩm vị.
Ba người tùy ý tán gẫu một lúc, rồi đi vào chủ đề chính.
Hách Cầm Vận mở lời trước, đưa cành ô liu cho Bạch Trân Trân.
"Trân Trân, gia tộc chúng tôi là gia tộc lâu đời đã kéo dài hơn ba trăm năm, chủ tu đạo bùa chú, cô rất có thiên phú, nếu cô đồng ý, tôi có thể giới thiệu cô với cha tôi, để cha tôi nhận cô làm đệ tử quan môn."
Hách Cầm Vận biết lúc này không phải lúc vòng vo, vì vậy cũng không vòng vo với Bạch Trân Trân, trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
Đỗ Văn Khiết chậm một bước, để Hách Cầm Vận giành trước, cô ta có hơi buồn bực, nhưng Hách Cầm Vận đã lên tiếng rồi, cô ta ngại cắt ngang, chỉ có thể bực bội ngồi một bên, ai oán nhìn Bạch Trân Trân.
Dáng vẻ đó của cô ta giống như oán phụ chốn khuê phòng bị trượng phu vứt bỏ.
Bạch Trân Trân: "Cầm Vận, cảm ơn ý tốt của cô, nhưng tôi..."
Thấy Bạch Trân Trân đã từ chối Hách Cầm Vận, mắt của Đỗ Văn Khiết dùng tốc độ có thể thấy bằng mắt thường sáng lên, cô ta không đợi Bạch Trân Trân nói xong, lên tiếng trước.
"Trân Trân, cô không muốn vào nhà của A Cầm, vậy tới sư môn chúng tôi thì sao? Sư ca phẩm tướng như Vương Chiêu, sư môn chúng tôi đầy, tôi đã mang hình tới rồi."
Dưới ánh mắt chấn kinh của Hách Cầm Vận, Đỗ Văn Khiết lấy ra một xấp hình từ trong túi đeo bên người, đặt trước mặt Bạch Trân Trân.
Hách Cầm Vận nhìn thấy màn này: "..."
Cả người cô ta đều tê cứng, thậm chí bắt đầu nghi ngờ có phải mình chuẩn bị không đủ đầy đủ không, nói ra, trong gia tộc của cô ta cũng có rất nhiều cậu chàng tướng mạo xuất chúng.