Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 394 - Chương 394:

 Chương 394: Chương 394: Chương 394:

Bạch Trân Trân nhìn đối phương, hỏi ra từng chữ: "Ngài Kim, tuy tôi rất có tự tin với tay nghề của mình, cũng biết tôi cũng được coi là có chút danh tiếng trong ngành Nhập Liệm Sư, nhưng thực ra thời gian tôi vào nghề không dài, số lượng thi thể qua tay cũng có hạn, danh tiếng cũng chỉ hai ba tháng gần đây mới có."

Nói tới đây, mắt của Bạch Trân Trân nhìn chằm chằm Kim Thủ Thiên, không bỏ qua bất cứ một biểu cảm nào trên gương mặt anh ta.

"Cho nên tôi rất tò mò, vì sao anh lại tìm tới tôi?"

Quả thật thi thể của Đàm Thanh tổn hại rất nghiêm trọng, muốn sửa hoàn toàn không phải chuyện dễ dàng như thế.

Nhưng Nhập Liệm Sư ở Hương Giang từ thập niên 50 đã bắt đầu phát triển, tới nay đã bốn mươi năm rồi, lượng nhu cầu đối với Nhập Liệm Sư ở Hương Giang vẫn rất lớn, đặc biệt là sau khi học theo phương Tây gia tăng một khâu cáo biệt di thể, nhu cầu đối với Nhập Liệm Sư cũng trở nên ngày càng nhiều.

Tuy ngành Nhập Liệm Sư này có nhiều chú trọng, hơn nữa ở trong mắt rất nhiều người, cũng là một ngành rất xui xẻo, trên mảnh đất mê tín phong kiến hưng thịnh như Hương Giang, rất nhiều người bởi vì nhiều kiêng kỵ, không nguyện ý làm Nhập Liệm Sư.

Nhưng đây là một ngành cháo nhiều tăng ít, lương cao, phúc lợi cao, tuy tiếp xúc với thi thể, nhưng tiền kiếm được thực sự rất nhiều.

Nhiều nhược điểm, ưu điểm cũng nhiều, ít nhất bề ngoài người tiếp xúc với Nhập Liệm Sư đều sẽ giữ sự tôn trọng đối với họ, rất ít có người đắc tội Nhập Liệm Sư.

Tuy Bạch Trân Trân cảm thấy kỹ thuật của mình đã rất tốt rồi, nhưng Nhập Liệm Sư hành nghề nhiều năm ở Hương Giang không phải không có, người danh khí tốt cũng có rất nhiều, với tính cách của Kim Thủ Thiên, bất luận thế nào cũng không nên chạy tới nhà tang lễ Thiên Thịnh tìm cô.

Hơn nữa anh ta còn dùng thủ đoạn uy hiếp, trước là uy hiếp Cầu Quốc Hoa, sau khi phát hiện không thể uy hiếp thành công, thay đổi ý, dùng tiền để đổi lấy sự giúp đỡ của Bạch Trân Trân.

Mọi thứ Kim Thủ Thiên nói trước đây đều hợp tình hợp lý, tựa như không có vấn đề gì, nhưng sau khi có hai người mất mạng, Bạch Trân Trân không nghĩ như vậy nữa.

Trên đời nào có nhiều sự trùng hợp như thế? Tuy cô nổi tiếng nhưng cũng chỉ là nổi tiếng trong ngành thôi, hơn nữa bởi vì trẻ, thời gian vào nghề không dài, tuy danh tiếng này vang nhưng thật sự không đủ để che mờ lão tiền bối lành nghề.

Nếu không phải có người đặc biệt nhắc nhở Kim Thủ Thiên, xác suất anh ta tìm tới không quá mười phần trăm – danh khí của Cổ Anh Hùng lớn hơn cô, hơn nữa còn là chiến sĩ thi đua ai cũng biết, Kim Thủ Thiên tìm Cổ Anh Hùng cũng không nên tìm cô.

Trước đây, Kim Thủ Thiên cũng không phát giác ra vấn đề gì, nhưng khi Bạch Trân Trân thẳng thắn phân bổ mọi thứ trước mặt Kim Thủ Thiên, anh ta cũng phát giác được vấn đề.

"Là ai giới thiệu cô với tôi..."

Kim Thủ Thiên chìm vào trong trầm tư, thế nhưng anh ta đã nghĩ rất lâu, trong đầu lại vẫn không có một hình tượng rõ ràng xuất hiện.

Được, người có thể ngồi ở vị trí như Kim Thủ Thiên, chắc chắn không phải kẻ ngốc gì, nếu không biết mình bị tính kế, anh ta uổng phí có một cái đầu to như vậy.

Kim Thủ Thiên hít sâu một hơi, nhìn Bạch Trân Trân: "Tôi không nhớ."

Bạch Trân Trân nhìn đối phương, chờ đợi Kim Thủ Thiên nói tiếp.

Bây giờ hai người cũng được coi là châu chấu trên cùng một sợi dây, Kim Thủ Thiên chậm rãi mở miệng nói: "Tôi chỉ nhớ có người nói với tôi, chỉ có cô mới có thể sửa lại thi thể của Đàm Thanh một cách hoàn mỹ, hắn nói ngoài cô ra, cả Hương Giang không có ai có năng lực này."

Kỳ thực mới đầu Kim Thủ Thiên không định đi tìm Bạch Trân Trân, anh ta tin tưởng thực lực của nhà tang lễ Hương Giang hơn, cảm thấy Nhập Liệm Sư lâu năm chắc chắn có năng lực đáng tin hơn Nhập Liệm Sư thế hệ trẻ.

Mới đầu, anh ta định đi thuê người, thậm chí đã cử người đi bàn bạc với bên đó rồi, nhưng khi sắp bàn xong điều kiện, Kim Thủ Thiên bỗng nhiên nói với cấp dưới hủy bỏ hợp tác với Nhập Liệm Sư của nhà tang lễ Hương Giang, anh ta tìm được ứng cử viên thích hợp rồi.

Bạch Trân Trân chỉ mình: "Ứng cử viên đó là tôi?"

Kim Thủ Thiên gật đầu: "Không sai, quả thực là cô."

Thực ra Kim Thủ Thiên không phải người thích bị người khác từ chối, anh ta theo thói quen đập tiền trước, đập tiền không được thì uy hiếp, nếu đối phương thực sự không chịu, Kim Thủ Thiên sẽ cho đối phương một bài học nhỏ, chuyện này cũng qua đi như vậy.

Nhưng khi đi tìm Bạch Trân Trân, Kim Thủ Thiên giống như bị ma nhập, nhất quyết phải là cô, sau khi bị từ chối mấy lần, anh ta thậm chí còn đích thân dẫn người đi tìm Bạch Trân Trân, xách hai vali tiền mời cô.

"Nói thật, Nhập Liệm Sư ở nhà tang lễ Hương Giang cũng chỉ tốn mười vạn mà thôi."

Bạch Trân Trân: "..."

Trách cô?

Tuy Kim Thủ Thiên có tiền, nhưng không có nghĩa anh ta là công tử Bạc Liêu, có tiền cũng không phải tiêu như vậy.

Mười vạn và bốn mươi vạn, chênh lệch này có hơi lớn.

Bạch Trân Trân: "..."

Bình Luận (0)
Comment