Mặc dù biết Bạch Trân Trân là một nhân tài nhiều lĩnh vực, nhưng cảnh tượng này vẫn khiến người ta ấn tượng.
Bạch Trân Trân nghe hạc giấy báo cáo xong, biểu cảm trên mặt dần trở nên nghiêm túc hơn.
Hai người Kim Thủ Thiên và Hùng Khiết cũng theo đó mà khẩn trương hơn.
Sau khi hạc giấy nói xong tình hình mà mình điều tra được thì tự động cháy thành tro bụi, còn Bạch Trân Trân sau khi nhận được tất cả các tin tức, lại cân nhắc từ ngữ một chút, bấy giờ mới nhìn về phía Kim Thủ Thiên.
Kim Thủ Thiên: "..."
Trong lòng anh ta hơi rung lên một chút, bất chợt có một vài suy nghĩ không được tốt đẹp cho lắm.
Không phải chứ, rốt cuộc những con hạc giấy kia đã nói cái gì, Bạch Trân Trân đột nhiên trở nên nghiêm túc như vậy làm cái gì chứ?!
Trên thực tế, Kim Thủ Thiên không thể cự tuyệt Bạch Trân Trân, anh ta khó nhọc gật đầu một cái: "Cô nói đi."
Sau đó anh ta liền nghe thấy Bạch Trân Trân nói: "Dường như tôi đã biết thi dầu trong người anh từ đâu mà có."
Kim Thủ Thiên: "???"
Kim Thủ Thiên: "!!!"
Sau đó Kim Thủ Thiên nghe thấy Bạch Trân Trân tiếp tục nói.
"Anh Kim, nghe nói anh rất thích ăn sushi đúng không?"
Kim Thủ Thiên: "... đúng."
Trong lòng anh ta nảy sinh một ít cảm giác không được tốt lắm, sau đó dưới lời kể của Bạch Trân Trân, cái cảm giác không được tốt lắm biến thành sự thật.
Có hai tin, một tin tốt và một tin xấu.
Tin tốt là thi dầu trong thân thể anh ta không phải là thứ thuộc về loài người.
Còn tin xấu, đó chính là thi dầu dùng giao nhân để luyện ra trong truyền thuyết.
Kim Thủ Thiên: "..."
Hùng Khiết: "..."
Không phải chứ, nguyên tắc thì bọn họ hiểu, nhưng tại sao kết hợp với nhau thì lại không hiểu?
Dầu giao nhân? Đó không phải đồ trong truyền thuyết hay sao?
Bạch Trân Trân lắc đầu một cái, trả lời: "Tôi đã từng thấy nhiều thi thể như vậy nên có thể chắc chắn rằng thứ chảy ra từ trong thân thể anh không phải là thi dầu, thi dầu thiên sang màu vàng, mùi hương nghiêng về chua thối nhiều hơn, nhưng nếu là dầu giao nhân thì lại thiên về tanh hôi."
Nếu nói đúng hơn thì giao nhân cũng được coi là một loại cá, thi dầu được đề luyện ra đương nhiên mang mùi cá nồng đậm, hòa toàn bất đồng với mùi vị của thi dầu.
Kim Thủ Thiên: "..."
Kiến thức kỳ lạ quái gở này đã được tiếp thu, nhưng anh ta không có chút xíu nào muốn tiếp thu kiến thức kiểu quái gở như vậy, được chứ?!
"Tại sao trong thân thể của tôi lại có thể có dầu giao nhân?"
Kim Thủ Thiên suy cho cùng cũng là từ sóng to gió lớn mà đi ra, vào lúc như này, mặc dù đã rối ren lên tận não, cũng chẳng có cách nào bình tĩnh suy nghĩ nhưng ít ra nhìn trên mặt nổi cũng coi như là bình tĩnh.
Bạch Trân Trân nhìn anh ta một cái, trả lời: "Tra được từ hầm tương trong nhà anh đấy."
Kim Thủ Thiên: "... hả?"
Hùng Khiết cũng a một tiếng theo anh ta, sắc mặt đột ngột thay đổi.
Bạch Trân Trân không để ý tới tâm tình của bọn họ, cô nói hết đầu đuôi gốc ngọn của toàn bộ những tin tức mà mình biết được.
Kim Thủ Thiên ưa thích ăn sushi, hơn nữa khi ăn sushi còn không thích dùng tương bên ngoài, anh ta thích ăn một loại tương lỏng công thức bí mật do một gia nhân già nhà mình điều chế ra.
Loại nước tương đó có mùi thơm đậm đà, ăn riêng cũng có một cảm giác ngon kiểu khác, mà khi chấm miếng sushi vào lại là một bữa tiệc của vị giác.
Kim Thủ Thiên không về nhà thì thôi, chỉ cần quay về nhà thì anh ta nhất định sẽ ăn loại tương chấm cá đó.
Vấn đề nằm ở chỗ bên trong tương chấm cá đó, hạc giấy nhỏ cũng đã phản hồi lại tất cả một cách rõ ràng.
Bạch Trân Trân nói phát hiện của hạc giấy nhỏ cho Kim Thủ Thiên nghe, ánh mắt cô nhìn Kim Thủ Thiên cũng tràn đầy ý thương hại nhàn nhạt: "Bên trong cái loại tương chấm cá mà anh ăn, gia vị trọng yếu nhất chính là dầu giao nhân."
Thực ra truyền thuyết liên quan tới dầu giao nhân cũng có không ít, có điều đại đa số truyền thuyết đều dùng dầu giao nhân để đốt đèn, sớm nhất có thể ngược dòng lịch sử đến thời kì của tần thủy hoàng, truyền thuyết đồn rằng trong lăng tần thủy hoàng dùng ngọn đèn đốt dầu giao nhân để chiếu sáng, loại đèn này vạn năm không thể tắt, cũng được xưng tụng là đèn Trường Minh.
Nhưng có vô cùng ít người biết rằng dầu giao nhân cũng có thể ăn, hơn nữa nó còn như tiếng hát của giao nhân, dầu giao nhân cũng có năng lực mê hoặc lòng người.
Thành phần chủ yếu của thứ tương chấm cá được dùng phương pháp đặc biệt để tạo thành này chính là dầu giao nhân, cũng chính vì sự tồn tại của dầu giao nhân nên tương chấm cá mới có vị đặc biệt tươi ngon như thế.
Kim Thủ Thiên: "..."
Kim Thủ Thiên: "???"
Kim Thủ Thiên: "!!!"