Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 414 - Chương 414:

 Chương 414: Chương 414: Chương 414:

Trên thực tế nếu như Đàm Thanh có mắt thì có thể thấy đi kèm với mỗi lần ngón tay của Bạch Trân Trân đâm vào, trên người cô ấy đều tràn oán khí màu đen ra ngoài.

Cô ấy là do có những chấp niệm không cần thiết, oán khí quá sâu nên mới biến thành ác quỷ áo đỏ, công đức kim quang trên người Bạch Trân Trân chính là khắc tinh của ác quỷ oan hồn, oán khí đụng phải công đức kim quang không phải sẽ bị tiêu diệt hết hay sao?

Oán khí đã dung hợp thành một thể với linh hồn của Đàm Thanh, quá trình tróc nó ra đương nhiên hết sức thống khổ, cũng chính vì thế nên Bạch Trân Trân mới vây Đàm Thanh vào trong người giấy nhỏ, phong bế cả thị giác và thính giác của cô, nếu không thì cũng chẳng có hiệu quả tốt như vậy đâu.

Chẳng qua sự thống khổ khi bị tróc oán khí ra khỏi người cũng không dễ dàng tiếp nhận như vậy, ban đầu người giấy nhỏ còn vặn vẹo giãy giụa, nhưng rất nhanh sau đó cũng không còn nhúc nhích nữa, tùy ý để Bạch Trân Trân đâm thế nào thì đâm, nó cứ nằm tại chỗ không nhúc nhích.

Người giấy nhỏ mỏng manh nằm im, nhìn giống như một người giấy thông thường, Bạch Trân Trân nhíu mày, dứt khoát thu người giấy nhỏ lại.

Trước đó, lúc tới phòng sửa sang di dung, Bạch Trân Trân đã mơ hồ phát giác ra có chút không được đúng lắm, nhưng khi đó do còn có ác quỷ áo đỏ Đàm Thanh ở đó nên Bạch Trân Trân bỏ quên một vài chuyện khác, cô chỉ cho rằng bởi vì nguyên do có ác quỷ áo đỏ ở đây nên mới dẫn tới việc phòng sửa sang di dung có biến hóa.

Nhưng bây giờ ác quỷ áo đỏ đã bị cô thu phục, bầu không khí không rõ ràng trong phòng lại chẳng có bất cứ điểm gì thay đổi, lúc này Bạch Trân Trân mới biết hóa ra là sự tồn tại của ác quỷ áo đỏ đã che mất nhận thức của cô.

Quả nhiên vẫn là thiếu kiến thức, người ta chỉ che mắt bằng đồ chơi con nít thì đã có rất nhiều thứ cô không thể thấy rõ rồi.

Bạch Trân Trân ngắm nhìn bốn phía, cô vào phòng lạnh trước, phòng lạnh chính là nơi cất giữ thi thể, à chỗ đó bây giờ chỉ có một cái két lạnh vô cùng lớn, thi thể của Đàm Thanh được để ở chính chỗ này.

Bây giờ thời tiết của Hương Giang như này, nếu không để thi thể vào két lạnh thì sợ là sợ hỏng mất.

Chẳng nhẽ cảm giác của cô đã sai?

Bạch Trân Trân đánh đổ những suy đoán này, cô cũng không cảm thấy là cảm giác của bản thân đã sai, vấn đề không ở đây thì ở bên ngoài.

Phòng sửa sang di dung cũng không được coi là lớn, kiểm tra bên đài điều khiển một chút, cũng không phát hiện ra vấn đề gì.

Ánh mắt Bạch Trân Trân lia về phía phòng khử độc và thay quần áo ở phía bên kia.

Cô có thể cảm nhận được rõ ràng rằng chỗ đó có vấn đề, sau khi kiểm tra hai chỗ này lại phát hiện không có gì, nhưng cô cũng không hoài nghi liệu bản thân có sai lầm hay không.

Cô giữ khuôn mặt không đổi sắc đi vào trong phòng khử độc.

Phòng khử độc và phòng thay quần áo thông liền với nhau, Bạch Trân Trân tới chỗ thay quần áo, sau khi kiểm tra vẫn không phát hiện ra vấn đề gì, cuối cùng chỉ còn lại phòng khử độc.

Bạch Trân Trân thở một hơi vừa dài vừa nặng nề, cất bước đi vào trong.

Bên phòng khử độc, các vách tường đều được ốp bằng gạch sứ, khử độc hay tắm đều làm ở đây, gạch sứ sáng bóng gần như không thể che giấu bất cứ cái gì, tất thảy đều có thể nhìn thấy một cách hết sức rõ ràng.

Bạch Trân Trân quan sát bốn phía xung quanh, cô dùng trực giác đi xuống dưới vòi hoa sen, sau đó cậy gạch sứ ở chỗ đó ra.

Cô lật lộn đống gạch sứ lên, sau đó liền thấy đường vân màu máu đỏ phức tạp bên trên.

Cô tạm thời không nhận ra được đường vân kia là cái thứ gì, nhưng tà khí đập vào mặt lại khiến cho Bạch Trân Trân chắc chắn rằng đây không phải thứ gì tốt đẹp.

Bạch Trân Trân trầm mặc móc hết tất cả gạch sứ ra – nếu như là gạch sứ được ốp bình thường thì cứ coi như Bạch Trân Trân dùng sức cực mạnh cũng rất khó có thể lột nó xuống, nhưng những viên gạch sứ này không được ốp theo cách bình thường.

Róc được một viên lại giống như chạm phải hiệu ứng domino, những viên gạch khác được lấy xuống cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Những thứ đường cong màu đỏ này hợp lại giống như một phù lục phức tạp, nhưng Bạch Trân Trân cũng chưa từng nhìn thấy loại phù lục này trong bách khoa toàn thư phù lục.

Nhưng từ cái này lại tản ra hơi thở tà ác bất tưởng khiến cho người ta có thể cảm nhận được trong khí tức khiến con người ta chán ghét rằng loại bùa này tuyệt đối không thể nào là thứ gì tốt đẹp.

Cô là nhập liệm sư, cô được mời tới xử lý di thể cho Đàm Thanh, căn phòng sửa sang di dung dưới hai tầng đất này hẳn là vừa mới xây xong chưa được bao lâu – chỉ cần có tiền lại chịu tiêu tiền thì xây một cái phòng sửa sang di dung cũng sẽ chẳng tiêu phí bao nhiêu thời gian.

Bình Luận (0)
Comment