Dù sao trong chuyện nhà họ Kim, người làm ra dầu giao nhân chính là Tần Chính Du, cứ coi như ông ta không phải boss phía sau màn, cũng là một con tốt.
Có điều dễ nhận thấy rằng vận khí của cô không tệ, lập tức đoán trúng thân phận của đối phương.
Tần Chính Du bất ngờ dằn mạnh quải trượng xuống đất, đôi mắt vốn đang híp lại trợn to trong nháy mắt, ông ta hung tợn trợn mắt nhìn Bạch Trân Trân, nghiêm nghị chất vấn: "Cô rốt cuộc là ai?"
Bạch Trân Trân thản nhiên trả lời: "Tôi là Bạch Trân Trân, một nhập liệm sư bình thường không có gì đặc biệt, ông nhất định phải giết tôi tế trời mà còn có thể không biết thân phận của tôi? Lớn tuổi như vậy rồi mà còn giả vờ ngây ngô, có đáng xấu hổ hay không hả?"
Lúc nói chuyện, Bạch Trân Trân đổi sang tư thế khác, cô không thoải mái lắm tựa người vào ghế, quan sát Tần Chính Du từ trên xuống dưới một phen, cười nhạo: "Tôi còn tưởng nhân vật lớn như thế nào, kết quả ông lại không kiên nhẫn rồi?Tôi còn tưởng rằng ông sẽ sống chết không thừa nhận chứ. '
Nhân vật phản diện nào không kiên nhẫn giống như ông ta chứ? Ai, không phải là bày mưu lập kế ở sau lưng, từng ước một áp sát, từng bước ép người ta vào con đường chết, giây phút cuối cùng mới là thời điểm boss lớn được lộ mặt.
Giống như lần trước ở thôn Trần gia vậy, trận chiến với Thiên Cương Thất Sát Trận lớn như thế được lập ra, người giật dây chẳng lộ mặt lấy một giây.
Ai giống như ông ta vậy chứ, không kịp chờ đợi chạy luôn ra, nhìn thoáng qua dáng vẻ này của ông ta hình như có một chút xíu lo.
Nếu Tần Chính Du mà biết Bạch Trân Trân đang nghĩ gì ông ta chắc chắn sẽ hộc máu.
Ông ta mai phục ở nhà họ Kim rồi lại bố trí nhiều năm như vậy, mắt thấy sắp hái được thành quả, ai có thể tới chuyện vào lúc này lại lòi ra một Bạch Trân Trân cơ chứ.
Cô vốn là một thứ quan trọng trong thiết kế của ông ta, coi như là thức ăn đầu tiên được tạo ra vì con ác quỷ áo đỏ trong nhà họ Kim, nhưng ai có thể ngờ tới, miếng thức ăn này lại khéo mồm khéo miệng, nói gì đó làm cho ác quỷ áo đỏ của ông ta cũng bị tiêu diệt.
Cái này cũng được thôi, rõ ràng cũng chỉ là một nhập liệm sư bình thường không có gì kì lạ, mặc dù vì nguyên nhân tính chất công việc nên trên người có lực công đức, nhưng chút lực công đức này thực ra cực kì nhỏ, chính cô không biết sử dụng thì ở trong thân thể của cô cũng chẳng có chỗ dùng.
Thứ Tần Chính Du để mắt tới chính là lực công đức cực kì nhỏ bé trên người cô.
Vì bước đi ngày hôm nay ông ta đã cố ý điều tra, sau khi sàng lọc tất cả nhập liệm sư của Hương Giang, lúc này ông ta mới chọn trúng Bạch Trân Trân.
Đầu tiên, Bạch Trân Trân là nữ, cái nghề nhập liệm sư này bởi vì đặc thù nghề nghiệp mà phái nam chiếm đa số, phái nữ làm nhập liệm sư thực ra rất ít.
Mới làm nghề thời gian ngắn nhưng bởi vì có sư phụ tốt, có thiên phú nên tay nghề sửa sang lại di thể cũng cực kì tốt.
Càng mấu chốt hơn là cha mẹ Bạch Trân Trân cũng không còn trên đời, sư phụ cũng đã qua đời, mối quan hệ giữa cô với những đồng nghiệp trong nhà tang lễ cũng thường thường, coi như cô mất tích thì người ngoài cũng không mất công đi tìm cô.
Chọn người phù hợp với tiêu chuẩn cũng không dễ dàng, thực ra ban đầu Tần Chính Du để mắt tới cổ anh hùng, nhưng cậu ta là nam, hơn nữa bởi vì thường xuyên nhận việc ngoài khắp nơi nên người chú ý tới cậu ta cũng không ít, trong vòng của bọn họ, anh ta cũng coi là có danh tiếng.
Tần Chính Du vẫn do dự không biết có nên lựa chọn cổ anh hùng hay không, lần nữa hết lần này tới lần khác thì Bạch Trân Trân xuất hiện.
Cô nhất định là tế phẩm hoàn mỹ nhất.
Nhập liệm sư là nữ, năng lực lại mạnh, có tính cách cô độc, gia đình bạn bè cũng không nhiều, mặc dù cô đẹp nhưng bởi vì thân phận nhập liệm sư cũng không có bao nhiêu người chú ý tới cô.
Cho nên dưới thủ thuật của ông ta, Kim Thủ Thiên tới tìm Bạch Trân Trân, đưa cô vào nhà cũ của nhà họ Kim.
Tất cả đã được tiến hành từng bước một theo kế hoạch mà ông ta vạch ra, chỉ có điều sau khi Bạch Trân Trân tiến vào nhà cũ của họ Kim, mọi chuyện phát triển đã vượt xa khỏi dự liệu của ông ta.
Trong kế hoạch của Tần Chính Du, đêm đầu tiên Bạch Trân Trân sẽ bị ác quỷ áo đỏ trong thang máy bị dọa sợ mất hồn, cô sẽ té xỉu trong thang máy, lưu ba sẽ xử lý những chuyện sau đó.
Sau khi Bạch Trân Trân tỉnh lại sẽ cảm thấy tất thảy những gì xảy ra trước đó chỉ là một giấc mộng nhưng bởi vì trải nghiệm quá chân thật mà cô sẽ trở nên sợ bóng sợ gió, thần hồn không yên.
Sau đó cô lại tới phòng sửa sang di thể tiếp xúc với Đàm Thanh sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn nữa.