Sau khi những người đứng ở phía ngoài nghe được tiếng sấm, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Tiếng sấm này nghe có vẻ như không quá bình thường, bọn họ chỉ cảm thấy hình như màng nhĩ của mình sắp bị nổ bể rồi.
Người hầu và nhóm vệ sĩ đứng ở phía ngoài biệt thự nhà họ Kim loạn thành một bầy, hình như cũng bị tiếng sấm này ảnh hưởng.
Hiển nhiên toàn bộ sơn trang Dương Minh cũng nghe được động tĩnh bên ngoài, bọn họ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng sau khi nghe được tiếng sấm vang ra, lại thấy bầu trời bên trên tụ tập đám mây sét màu đen.
Người có thể ở sơn trang Dương Minh đều là không phú thì quý, gần như nắm rõ những người có thể ở nơi này đều như lòng bàn tay.
Rất nhiều người chỉ nhìn thoáng qua đã suy đoán ra co phương hướng chỗ có đám mây sét đại khái.
"Bên kia hình như là tòa nhà của nhà họ Kim."
"Nhà họ Kim đã xảy ra chuyện gì?"
"Có lẽ là chỉ là trùng hợp, chung quy không thể nào là những đám mây sét này đang nhằm về phía nhà họ Kim nhỉ?"
"Hôm nay không yên ổn, trời có dị tượng cũng là bình thường, hơn nữa, hiện tại đã vào hạ rồi..."
Vô số người nghị luận ầm ĩ, chỉ trỏ về bên này, nhưng lại không ai đoán được đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này đại sư Hàn đang trên đường chạy tới, anh ta ngồi ghế sau trong xe sang trọng, vốn dĩ đang nhắm mắt dưỡng thần, thế nhưng đột nhiên, anh ta dường như nghe được bên ngoài có tiếng sấm xuất hiện.
Tính cách âm của xe sang vẫn rất tốt, nhưng tiếng sấm này thật sự đặc biệt, sau khi nghe được, đại sư Hàn bỗng nhiên mở mắt.
Anh ta vô thức nhìn thoáng qua bên ngoài, khi thấy đám mây sét màu đen to lớn, mắt đại sư Hàn bỗng nhiên trừng lớn.
"Cái này sao có thể?"
Đại sư Hàn hô một tiếng, hình tượng thế ngoại cao nhân ban đầu đã hơi sụp đổ, sau đó anh ta đột nhiên hạ thấp cửa sổ xe, nhìn về phía bên ngoài.
Anh ta nhìn đám mây sét to lớn và những tia sét ẩn chứa bên trong, sắc mặt hơi hơi trắng bệch.
"Điều này sao có thể?"
Bùa Cửu Tiêu Lôi Đình, đám mây sét có hình dạng và khí thế thế này, chỉ có thể là bùa Cửu Tiêu Lôi Đình được triệu ra, hơn nữa nhìn dáng vẻ này, tấm bùa Cửu Tiêu Lôi Đình đó nhất định là tuyệt phẩm.
Nhưng điều này sao có thể?
Phải biết bùa Cửu Tiêu Lôi Đình mặc dù vẽ trong bách khoa toàn thư phù lục thuộc hàng thông thường ở Huyền Môn, nhưng đây chính là bùa chú có lực công kích mạnh nhất ở ngoài sáng. Lúc trước Huyền Thuật sư sáng tạo ra loại bùa chú này vì tạo phúc cho Huyền Môn, khẳng khái công khai cách vẽ bùa chú.
Phải biết đạo pháp không thể khinh truyền, nhất là công pháp, bùa chú, trận pháp của các nhà Huyền Môn, đây đều là bảo bối, bùa Cửu Tiêu Lôi Đình xem như đặt ở trong đại môn phái thì cũng có thể làm bảo vật trấn phái.
Nhưng Huyền Thuật Sư vô tư cống hiến ra nó năm đó đã từng nói rằng, bùa chú được sáng tạo ra vốn là vì hàng yêu trừ ma, dẹp yên uy hiếp của thế gian, nếu của mình mình quý, thế y sáng tạo ra loại bùa chú này lại có ý nghĩa gì?
Nếu bảo tồn nó, ngày khác nếu y chết rồi, tông môn y xuống dốc, bùa chú được tư tàng sợ là sẽ biến mất ở trong nhân thế. Và tổn thất của điều này đối với Huyền Môn là không thể đo lường, cho nên y đã khẳng khái cống hiến ra, bất kể là ai muốn vẽ, chỉ cần có thể vẽ ra thì đều có thể học, sử dụng.
Mà sở dĩ bách khoa toàn thư phù lục sẽ tồn tại, đồng thời lưu truyền bên trong Huyền Môn, cũng là bởi vì có duyên cớ của y. Y đã cống hiến bùa Cửu Tiêu Lôi Đình có uy lực lớn như thế ra, người khác trong giới Huyền Môn bất kể là xuất phát từ ý nghĩ gì, hoặc nhiều hoặc ít đều cống hiến ra một ít bùa chú.
Mấy ngàn năm đi qua, rất nhiều môn phái đều đã chôn vùi trong lịch sử bụi bặm, nhưng bùa chú bọn họ lưu lại lại mãi mãi lưu truyền đến nay, dù là nạn kiếp hơn một trăm năm trước, dẫn đến Huyền Môn suýt nữa là đứt gãy, thế nhưng bách khoa toàn thư phù lục này vẫn được lưu truyền xuống.
Mỗi một bùa chú bên trong bách khoa toàn thư phù lục đều được ghi lại là xuất phát từ môn phái nào, từ người nào cống hiến, thời gian mấy ngàn năm, có vô số môn phái bị chôn vùi, nhưng quyển bách khoa toàn thư phù lục này lại trở nên càng ngày càng dày.
Đương nhiên, khẳng định cũng có môn phái tư tàng bùa chú, nhưng năm đó vị Huyền Thuật Sư kia cũng không phải ép buộc mọi người cống hiến bùa chú, sở dĩ y làm như vậy cũng chỉ muốn lưu lại truyền thừa mà thôi.
Nói đi nói lại, từ sau kiếp nạn trăm năm trước, nguyên khí Huyền Môn đại thương, rất nhiều thiên tài đã ngã xuống khi đó, năng lực của những người được truyền thừa xuống trong giới Huyền Môn giờ đây đã không bằng lúc trước.
Giống như loại bùa Cửu Tiêu Lôi Đình này, theo đại sư Hàn biết, đã không có người có thể vẽ ra. Cho dù có bùa tồn tại, cũng sẽ bị người trong giới Huyền Môn giấu đi, làm bảo vật trấn phái lưu truyền xuống.
Đây rốt cuộc là ai đã bạo tay tới vậy, đã vận dụng đến bùa Cửu Tiêu Lôi Đình?