Bạch Trân Trân hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, đem ý nghĩ của mình thông qua biện pháp mà bọn họ vừa mới truyền ký ức cho cô truyền lại cho ba trăm sáu mươi tám oan hồn này.
Nhóm oan hồn hoảng sợ mở to hai mắt, đồng thanh nói: "Đồng chí, đồng chí không cần làm vậy!"
"Đồng chí, không đáng, đồng chí không cần làm vậy cho chúng tôi."
"Đồng chí, chúng tôi cam nguyện chết, chỉ cần đồng chí có thể báo thù cho chúng tôi là được..."
Ý nghĩ này của Bạch Trân Trân quá mức điên cuồng, là bởi vì đồng bộ với ký ức của Bạch Trân Trân, bọn họ càng rõ ràng hơn, rốt cuộc biện pháp này phát rồ cỡ nào.
Bạch Trân Trân không cần phải làm tới vậy, cô cũng không phải không có lựa chọn khác, cô thật sự không cần như thế. Nhưng mà Bạch Trân Trân lại mở mắt, nhìn về phía những gương mặt như ẩn như hiện.
Cô mỉm cười, giọng nói kiên định mà dịu dàng.
"Con người của tôi, không thích nhất là người khác sắp xếp sẵn hết cho tôi."
"Sống có kế hoạch không phải là cuộc sống mà tôi muốn sống, tôi đây không muốn đi con đường bình thường.
"Mọi người hãy nghe tôi, sống, chúng ta cùng sống, chết, chúng ta cùng chết."
"Huống chi, tôi cảm thấy chúng ta sẽ thắng."
Giọng nói của cô không lớn, nhưng lại tiêm vào một mũi thuốc trợ tim cho tất cả oan hồn ở đây, bọn họ cùng tin tưởng Bạch Trân Trân.
Rõ ràng chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, rõ ràng chỉ là bèo nước gặp nhau, giữa bọn họ hoàn toàn không hiểu đối phương, thế nhưng giờ này phút này, bọn họ lại giao phó toàn bộ tín nhiệm của mình cho Bạch Trân Trân.
Cô tin tưởng bọn họ, bọn họ cũng bằng lòng tin tưởng cô.
"Bớt nói nhiều, bắt đầu đi."
Những oan hồn đó cùng lui về sau một chút, bọn họ nhẫn nhịn ăn mòn và đau đớn do bị dây đỏ oán khí giam cầm, nhường ra đủ không gian cho Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân cắn đầu lưỡi, phun ra một búng máu trên ngòi bút chu sa, sau đó nâng bút lên, bắt đầu vẽ bùa trong không trung.
Không mượn nhờ lá bùa mà là vẽ bùa trong không khí, đây cũng không phải là chuyện người thường có thể làm được, có điều không khéo là, Bạch Trân Trân là một công cụ hack có thiên phú cực mạnh đồng thời quanh người có công đức kim quang.
Cô dùng bản lĩnh kiếm được hack, dựa vào cái gì không thể cho cô hack?
Bùa chú phức tạp phù văn dần dần thành hình dưới ngòi bút của Bạch Trân Trân, sắc mặt của cô dần dần tái nhợt, nhưng thần sắc lại trở nên phấn khởi lạ kỳ.
Lúc này Bạch Trân Trân cảm thấy máu huyết trên dưới toàn thân mình hình như cũng đang cháy lên rừng rực, lúc cô không có chú ý tới, công đức chi lực màu vàng từ trong cơ thể cô tuôn ra, tiến vào trong bùa chú trước mặt. một nét cuối cùng được vẽ xong, hào quang màu vàng sáng chói đột nhiên nở rộ, tất cả oan hồn đều vô thức nhắm mắt lại, còn Bạch Trân Trân đột nhiên vung tay lên, bùa chú vừa hoàn thành trong nháy mắt đã tiến vào trong thân thể của cô.
Dòng máu trong lồng ngực cô đang cuồn cuộn, nhưng Bạch Trân Trân lại cưỡng ép nuốt xuống.
"Ngay lúc này!"
Theo một tiếng quát chói tai của cô, ba trăm sáu mươi tám oan hồn hóa thành sương mù màu đen dày đặc, cùng nhau chui vào trong thân thể Bạch Trân Trân.
Gương mặt của cô méo mó cực kỳ, trên da nổi đường vân màu đen lít nha lít nhít.
"Thiên Địa Vô Cực, Càn Khôn Tá Pháp, Cửu Thiên Lôi Đình, Nghe Ta Xá Lệnh, Thiên Lôi Tru Tà!"
Theo một tiếng Tru Tà cuối cùng được hô lên, hào quang đỏ vàng bắn ra từ trong thân thể Bạch Trân Trân, hào quang xuyên qua nóc nhà, bay thẳng lên mây xanh.
Sau khi Kim Thủ Thiên chú ý biệt thự nhà họ Kim siết sao tỉ mỉ từ nãy đến giờ thấy cảnh này, vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi, anh ta vọt tới, bỗng nắm chặt lan can sắt, giọng nói bởi vì kích động mà thay đổi.
"Đó là thứ gì?"
Tất cả mọi người đứng ở phía ngoài biệt thự nhà họ Kim cùng nhau nhìn sang, bọn họ không giống Kim Thủ Thiên đã tạm thời mở thiên nhãn nên có thể nhìn thấy hào quang đỏ vàng, nhưng bọn họ lại thấy được thứ khác.
Người hầu và nhóm vệ sĩ nhà họ Kim đều từng được huấn luyện chuyên nghiệp, thân là người Nhà họ Kim, bọn họ tự khoe là đã từng thấy việc đời, thế nhưng là giờ này phút này, lúc trong nháy mắt nhìn thấy những tia sét màu đen tụ tập trên không trung biệt thự nhà họ Kim, tất cả mọi người vẫn không khống chế được mở to hai mắt nhìn.
Thường ngày bọn họ sẽ không thế này, trừ phi thật sự đã không nhịn được.
"Đó là vật gì?"
"Mưa rào có sấm chớp sao? Sao đám mây sét chỉ xuất hiện ở trên không trung của biệt thự nhà họ Kim."
"Không phải, rốt cuộc là số mây đó là từ đâu mà tới? Vừa mới không phải là trời trong không mây sao?"
"Đúng vậy, đúng vậy, thế thì là tia chớp nhỉ? Thế thì đám mây sét đó có phải thấp quá rồi không?"
"Không phải, thế này có khoa học sao? Ai có thể nói cho tôi biết đám mây sét kia rốt cuộc là từ đâu mà tới?"
Hôm nay là ngày thời tiết tốt, trên trời vốn là quang đãng không mây, thế nhưng trong chớp nhoáng đó, mọi người chẳng qua chỉ mới chớp mắt mà thôi, trên không trung biệt thự tổ của nhà họ Kim trong nháy mắt đã giăng kín mây đen, đám mây sét thật dày tụ tập với nhau, tia chớp màu trắng chói mắt xuyên thẳng qua đám mây sét, tiếng sấm cuồn cuộn vang lên.