Dường như trời đánh hết tia sét này đến tia sét khác không biết mệt, theo tiếng sấm, rơi chuẩn xác vào người Bạch Trân Trân.
Cô dùng bùa Cửu Tiêu Lôi Đình trên người mình, bây giờ cô giống như cột thu lôi, tia sét sẽ tập trung vào cô chuẩn xác, một tia, hai tia, ba tia, bốn tia...
Trước đây Bạch Trân Trân còn không hiểu vì sao lúc người xưa thề cảm thấy bị thiên lôi đánh xuống là trừng phạt cực độ nghiêm trọng, giờ này phút này Bạch Trân Trân đang chịu sét đánh bày tỏ, khó trách điều này là thề độc, đúng là không phải thứ người bình thường có thể tiếp nhận.
Hễ Bạch Trân Trân không phải "hack" đã được các thiên tài Huyền Môn công nhận thì cô sẽ không dám điên cuồng như vậy.
Bạch Trân Trân chịu vô số thiên lôi cảm thấy thứ đang chảy xuôi trong mạch máu mình đều không phải là máu huyết, mà là sấm chớp rồi.
Đau, đau quá, quá là đau...
Hết tia sét này đến tia sét khác đánh vào trên người Bạch Trân Trân, thân thể của cô bị sấm chớp nuốt hết, nỗi đau đớn khổng lồ gần như đã phá hủy ý thức của cô rồi, nhưng cô vẫn cưỡng ép cắn răng chống đỡ tiếp.
"Nhân định thắng thiên, kẻ có hack sẽ không chết..."
"Tôi có nhiều công đức kim quang như vậy kia mà, sao tôi lại chết được chứ?"
"Đánh tôi không chết sẽ chỉ khiến tôi càng thêm mạnh mẽ, tôi có thể chống đỡ tiếp..."
"A a a, đau chết mẹ rồi!!! Rốt cuộc ông đã xong chưa hả!!!"
Những triết lý sống đã không ngăn cản nổi đau đớn, Bạch Trân Trân mở miệng mắng to, giọng nói vang vang dày khỏe khi nghe hoàn toàn không giống như là một người đang bị sét đánh có thể phát ra được.
Biệt thự nhà họ Kim tráng lệ đã trở thành phế tích, thiên lôi là khắc tinh của tất cả yêu ma quỷ quái.
Những oán khí đó cũng được, bàng môn tà đạo khác cũng được, trù tính mấy chục năm của Tần Chính Du bố đều bị phá hủy tan tành biến tan trong sự tấn công của thiên lôi.
Ba trăm sáu mươi tám mạng người, oán khí của bọn họ đánh thẳng trời cao, chấp niệm sau khi biết được chân tướng càng thêm mãnh liệt tới mức làm cho người ta kinh hãi.
Oan hồn lệ quỷ có chấp niệm quá sâu sau khi mất lý trí về sau sẽ giết người không ghê tay, Tần Chính Du đã tính toán tất cả rất tốt, ông ta sẽ thả ra những oan hồn này, để bọn họ tàn sát người trong biệt thự nhà họ Kim gần như không còn.
Người là oan hồn giết, ông ta chỉ là người bị hại trong sạch vô tội, oan hồn hoặc là bị đại sư Huyền Môn chém giết, hoặc là bị ông trời tru sát, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh.
Từ sinh ra đến chết đi bọn họ đều bị lợi dụng, vận mệnh của bọn họ dường như đã định sẵn rồi.
Bắt đầu từ ngay khoảnh khắc bị Tần Chính Du để mắt tới, thứ chờ đợi bọn họ cũng chỉ có một kết cục
Trong mắt trận Thiên Cương Thất Sát Trận, những tàn hồn kia đã lần lượt tiến vào cơ thể cô, cũng là vào lần đó, đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho Bạch Trân Trân.
Oan hồn của lần này thật sự là quá thảm thương quá thảm thương rồi, Bạch Trân Trân cảm thấy mình thật là người tốt tồi.
Sự thảm thương của bọn họ cũng không phải là cô tạo thành, thế nhưng cô nhìn thấy sự cực khổ của bọn họ, cảm nhận được nỗi thống khổ của bọn họ, mặc dù người với người không thể đồng cảm như chính bản thân trải qua thật, nhưng cô vẫn không đành lòng.
Bọn họ là bởi vì chấp niệm quá sâu, oán khí quá nặng mới không thể đầu thai chuyển thế, nếu như chấp niệm và oán khí đều được tiêu trừ thì sao?
Nếu như trực tiếp dẫn thiên lôi xuống, những oan hồn này trước tiên sẽ bị đánh đến hồn phi phách tán, nhưng nếu như đặt bọn họ vào trong thân thể của mình thì sao?
Dùng mình làm môi giới, dùng công đức kim quang làm bảo vệ, tách linh hồn và chấp niệm, oán khí của những này oan hồn ra.
Bạch Trân Trân bị sét đánh tới mức toàn thân bốc khói, những oán khí góp nhặt mấy chục năm đã tan thành tro bụi dưới tác dụng của thiên lôi, những linh hồn đó dần dần rút bớt màu đen, khôi phục thành dáng vẻ ban đầu. Cái này có lẽ chính là ý nghĩa cô phát triển nghề phụ này.
***
Người vẫn cần phải có một chút tín ngưỡng.
Cũng ví dụ như Bạch Trân Trân đang bị sét đánh, nếu không có một chút tín ngưỡng thì cô đã sớm không chịu đựng nổi rồi.
Bùa Cửu Tiêu Lôi Đình này không phải rất lợi hại sao? Dựa theo năng lực của cô, phẩm cấp phù lục vẽ ra được cũng không được xem là quá cao nhỉ?
Cô là người, còn có công đức kim quang ở trên người, thế nào cũng phải có một chút đãi ngộ đặc biệt chứ?
Không phải nói thứ này có lực sát thương lớn nhất với yêu ma quỷ quái, tính sát thương với người rất nhỏ sao? Sao đánh mãi không hết thế?
Lúc này Bạch Trân Trân đã bị thiên lôi nuốt hết, hoàn toàn thấy không rõ lắm tình huống bên Tần Chính Du. Nếu chỉ có cô chịu sét đánh, Tần Chính Du lại hoàn hảo không chút tổn hại, Bạch Trân Trân nhất định sẽ tức giận đến phun máu.
Rõ ràng là lúc đang bị sét đánh, nhưng Bạch Trân Trân vẫn có thể có đủ loại ý nghĩ ly kỳ, quái lạ, hiếm lạ hết lần này tới lần khác.