Kim Thủ Thiên phân phó xuống, không mất bao lâu, đồ ăn có sắc hương mùi vị đều đầy đủ đã được bày biện trên bàn ăn. Không sai, phòng bệnh cao cấp của bệnh viện tư nhân có bàn ăn. Nếu nói đây là phòng bệnh, chẳng bằng nói là căn hộ tối giản có bố trí hai căn phòng, phòng ăn, phòng khách, phòng ngủ, phòng vệ sinh, đầy đủ mọi thứ.
Trước đó Bạch Trân Trân đúng là chưa từng ở phòng bệnh thế này, có điều người như cô, năng lực tiếp nhận vẫn vô cùng mạnh, cô rất thản nhiên tiếp nhận sự sắp xếp thế này. Kim Thủ Thiên có tiền, cô lại là khách quý của Kim Thủ Thiên, kẻ có tiền như người ta sắp xếp ổn thỏa cho mình rồi, sao cô lại không tiếp nhận.
Sau khi vui tươi hớn hở ăn hết đồ ăn, cuối cùng Bạch Trân Trân đã cảm thấy mình sống lại.
Người đã qua huấn luyện nghiêm chỉnh do Kim Thủ Thiên mang tới đã thu dọn xong bàn ăn, Bạch Trân Trân và Kim Thủ Thiên chuyển tới ghế sô pha, ngồi xuống.
"Tần Chính Du đã nói chưa?"
Bạch Trân Trân sờ lên bụng của mình, mở miệng hỏi thăm một câu.
Căn cứ lời Kim Thủ Thiên nói, đây đã ngày thứ hai, dựa theo hiệu quả làm việc của anh ta, bên Tần Chính Du cũng đã khai báo hết tất cả.
Bạch Trân Trân cũng không hoài nghi năng lực ở phương diện này của Kim Thủ Thiên, nếu như anh ta muốn hỏi, khẳng định có thể hỏi ra.
Sự thật chứng minh, suy đoán của cô cũng không có sai, Kim Thủ Thiên quả thật đã cậy được lời nói thật của Tần Chính Du.
"Tôi có ghi hình lại, cô có muốn cùng xem chốc lát hay không?"
Bạch Trân Trân không nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý.
"Được."
Hiển nhiên trong phòng bệnh xa hoa có máy quay phim, Kim Thủ Thiên bỏ băng ghi hình vào, rất nhanh đoạn phim đã chiếu ra.
Bạch Trân Trân: "..."
Cô nhìn sang Kim Thủ Thiên chốc lát, cảm thấy người này chơi quá quá đáng.
Trong đoạn ghi hình, cơ thể Tần Chính Du bị cột dây gai chắc chắn, làn da khá trắng của anh ta dưới sự phụ trợ của dây gai màu đen càng làm bộc lộ mấy phần yếu nhược.
Bạch Trân Trân có lý do hoài nghi, băng ghi hình này đã từng được xử lý, có lẽ toàn thân trên dưới Tần Chính Du không mặc quần áo.
Trò này chơi tới mức này thật là có hơi biến thái...
Bạch Trân Trân ngẫm nghĩ những thứ không quan trọng, tiếp tục xem.
Hết thảy đều phải nói đến từ bốn mươi chín năm trước.
Bốn mươi chín năm trước, Tần Chính Du vừa mới hai mươi sáu tuổi cứu Kim Mân, trở thành thuộc hạ tâm phúc của ông ta, ông ta đi theo Kim Mân vào sinh ra tử, rất nhanh đã đứng vững bước chân ở bên cạnh Kim Mân, trở thành người Kim Mân tín nhiệm nhất.
Lúc Tần Chính Du hai mươi chín tuổi, vì cứu Kim Mân rơi xuống vách núi, ba năm sau mới lại về bên người Kim Mân.
Ông ta nói cho Kim Mân, sau khi ông ta rơi xuống vách núi bị nước biển xô tới đại lục, được người bên kia cứu, bởi vì nguyên nhân bị trọng thương nên ông ta mất trí nhớ rồi, mãi đến ba năm sau mới lại tìm về trí nhớ của mình.
Thật ra ông ta cứ mãi do dự không biết nên trở về bên người Kim Mân không, thời gian ba năm đủ thay đổi rất nhiều chuyện, ông ta sợ mình trở về, bên bang Hưng trong đã không có vị trí của ông ta. Nhưng Kim Mân bày tỏ, chỉ cần ông ta có thể trở về, bang Hưng vĩnh viễn đón nhận ông ta. Thế là Tần Chính Du đã về bên người Kim Mân. So với quá khứ, Kim Mân vẫn rất tín nhiệm Tần Chính Du, nhưng vị trí của Tần Chính Du tại bang Hưng đã trở nên lúng túng.
Ở đâu có người ở đó có giang hồ, nơi như bang Hưng hiển nhiên là khu vực tranh quyền đoạt lợi cực nặng, khỏi phải nói là mất tích ba năm, xem như đi ba tháng, sau khi trở về cũng chưa chắc có thể tìm được vị trí của mình.
Cuộc sống của Tần Chính Du tại bang Hưng rất gian nan, và chuyện thuộc hạ, Tần Chính Du cũng không tiện đi tìm Kim Mân, chỉ có thể tự mình chậm rãi chống đỡ. Về sau Kim Mân lại gặp phải mấy lần nguy hiểm tính mạng, đều là Tần Chính Du quên mình cứu ông ta, Kim Mân càng tín nhiệm Tần Chính Du.
Đợi đến khi Tần Chính Du ba mươi bảy tuổi, con độc nhất của Kim Mân là Kim Thủ Thiên sinh ra, Tần Chính Du đã được phái đến bên người Kim Thủ Thiên. Kim Mân rất tín nhiệm Tần Chính Du, sắp xếp đến bên người Kim Thủ Thiên, thứ nhất là tin tưởng Tần Chính Du sẽ bảo vệ chu toàn Kim Thủ Thiên, một mắt khác cũng là vì bồi dưỡng tình cảm của bọn họ, với tư cách là bang chủ đời tiếp theo, sau khi Kim Thủ Thiên lớn lên nhất định sẽ tiếp nhận bang Hưng. Tần Chính Du một mực hầu hạ bên người Kim Thủ Thiên, khẳng định anh ta sẽ rất tín nhiệm ông ta.
Sự thật chứng minh, Kim Thủ Thiên quả thực cực kỳ tín nhiệm Tần Chính Du, nhưng ông ta lại lợi dụng phần tín nhiệm này.
Lúc Kim Thủ Thiên năm tuổi, Tần Chính Du cho anh ta ăn tương mắm cá làm từ dầu giao nhân, bắt đầu từ ngày đó, ông ta đã luôn luôn trù tính.
Biệt thự nhà họ Kim là mua vào ba mươi năm trước, lúc đó Kim Thủ Thiên tám tuổi.
Kim Mân tín nhiệm ông ta, Kim Thủ Thiên cũng tín nhiệm ông ta, mà Tần Chính Du bởi vì xưa nay không tham dự chuyện trong bang phái, chỉ khiến mình làm lão người hầu của nhà họ Kim, hết sức chuyên tâm chăm sóc Kim Thủ Thiên. Bởi vì điều này, hai cha con nhà họ Kim đã càng thêm tín nhiệm ông ta, cũng yên lòng giao mọi điều trong nhà cho ông ta quản lý. Chính bởi vì điều này, cho nên Tần Chính Du mới có thể luôn luôn động tay động chân ở nhà họ Kim, nhưng lại chưa bao giờ có người phát hiện ông ta làm cái gì.