Bạch Trân Trân hưng phấn, tiếp tục nói: "Hay là cậu bắt đầu làm mình làm mẩy, lợi dụng mọi thứ có thể lợi dụng, vắt khô chút ích lợi cuối cùng của anh ta, sau đó đá anh ta đi."
Trân Ny Phất: "..."
"Dù sao cậu xinh đẹp, công việc cũng không tồi, hơn nữa điều kiện gia đình cũng rất tốt, sao cứ phải bám dính lên một cái cây, cậu có rất nhiều lựa chọn, không phải sao?"
"Kiệt Ny cũng chỉ có chút tướng mạo, nghèo, dễ nổi nóng, tình cảm đối với cậu cũng chỉ như thế, cậu theo anh ta làm gì? Giúp đỡ người nghèo sao? Hay là cảm thấy đàn ông không có bạn gái đáng thương, ở bên anh ta giống như làm từ thiện?"
Trân Ny Phất: "..."
Sự phát triển của tình tiết này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của Trân Ny Phất, những lời cô ấy vốn chuẩn bị sẵn, những thứ muốn nói ra đều kẹt hết trong cổ họng, không nói ra được nữa.
Bạch Trân Trân nói hết lời này tới câu nọ, cường hãn hơn Trân Ny Phất nhiều, Trân Ny Phất cảm thấy những thứ mình nghĩ không nhiều bằng Bạch Trân Trân.
Cô ấy mơ hồ, giống như đang nghi ngờ cuộc đời, vẫn là Bạch Trân Trân giơ tay quơ quơ trước mặt Trân Ny Phất, mới kéo cảm xúc của cô ấy quay lại.
"Cho nên, vừa nãy anh ta gọi điện thoại cho cậu rốt cuộc là vì cái gì? Cậu đột nhiên khóc cái gì?"
Trân Ny Phất a một tiếng, phản ứng có hơi chậm, đợi qua một lúc, cuối cùng cô ấy cũng phản ứng lại, sau đó mới nói: "Chuyện là thế này..."
Trân Ny Phất nói vừa nãy Kiệt Ny nói chia tay với cô ấy, cô ấy phải mau chóng đi gặp Kiệt Ny, hỏi thử Kiệt Ny suy nghĩ cái gì.
"Tôi ở bên anh ấy năm sáu năm rồi, sắp hưởng phúc rồi, ai biết anh ấy lại muốn chia tay tôi, tôi tuyệt đối không nuốt trôi cục tức này!"
Trân Ny Phất nói cho dù cô ấy không còn tình cảm với Kiệt Ny, đó cũng là chuyện của cô ấy và Kiệt Ny, bất cứ ai và bất cứ chuyện gì cũng không có tư cách xen vào.
"Trân Trân, xin lỗi, tôi không thể ở lại đây làm việc cùng cậu, công việc còn lại cậu tự làm nhé..."
Sau khi ném lại một câu như vậy, Trân Ny Phất liền muốn rời đi, kết quả vừa đi được hai bước, nghe thấy phía sau truyền tới tiếng bước chân.
Bạch Trân Trân ném hết công việc đi, trực tiếp chạy đuổi theo, cô nắm lấy cánh tay của Trân Ny Phất, sục sôi ý chí nói: "Trân Ny Phất, một mình cậu đi chắc chắn không được, là chị em tốt của cậu, tôi phải đi cùng với cậu."
"Tôi muốn xem thử tên tra nam bạc tình đó có phải có thể lật trời không."
Nói xong, tốc độ đi đường của Bạch Trân Trân nhanh hơn vài phần, hình thức lập tức điều chuyển, biến thành Bạch Trân Trân đi phía trước, Trân Ny Phất lê phía sau.
"Trân Trân, một mình tôi đi là có thể xử lý được, cậu thật sự không cần đi cùng tôi..."
Trân Ny Phất thực sự sắp bị dáng vẻ đi ngoài khuôn khổ này của Bạch Trân Trân làm cho mơ hồ, cô ấy thậm chí không biết vì sao tình tiết sẽ phát triển theo một hướng hoàn toàn không thể khống chế.
Rõ ràng kịch bản đã sắp xếp xong không nên như thế này, mặc kệ là lựa chọn nào, đều nằm trong dự liệu của Trân Ny Phất.
Nhưng bây giờ, Bạch Trân Trân liên tục thay đổi lựa chọn của mình, đẩy sự phát triển của sự việc theo một hướng hoàn toàn không thể khống chế.
Trân Ny Phất ôm chặt cánh tay của Bạch Trân Trân, gấp gáp nói: "Trân Trân, cậu đừng đi, một mình tôi có thể giải quyết..."
Bạch Trân Trân nghe vậy, không khỏi dừng bước, sau đó quay đầu nhìn Trân Ny Phất đang ôm cánh tay mình.
"Không phải cậu là não yêu đương đó chứ?"
Não yêu đương phải lên núi đào rau dại, Trân Ny Phất trông rất sáng sủa xinh đẹp, hơn nữa rất nhiều tư tưởng của cô ấy đều trùng với Bạch Trân Trân.
Cô ấy là một cô gái rất ưu tú, dựa vào bản thân hoàn toàn có thể sống cuộc sống hạnh phúc, lẽ nào một cô gái ưu tú xuất sắc như vậy lại là não yêu đương sao?
Trước đây cô cũng không phát hiện.
Tuy Trân Ny Phất không biết não yêu đương là thứ gì, nhưng trực giác mách bảo cô ấy, đó không phải thứ tốt lành, cô ấy lập tức cao giọng: "Tôi không có, tôi không phải."
"Vậy thì để tôi đi cùng cậu giải quyết chuyện của Kiệt Ny."
Bạch Trân Trân chốt hạ, kéo Trân Ny Phất đi ra khỏi cổng công ty.
Thời gian bị cô ấy lãng phí, Bạch Trân Trân cảm thấy mình đã có thể tới chỗ Kiệt Ny xử lý đối phương một trận rồi.
Trân Ny Phất: "!!!"
Sự phát triển này hoàn toàn không đúng!
Trân Ny Phất sắp sụp đổ rồi.