Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 601 - Chương 601:

 Chương 601: Chương 601: Chương 601:

Cầu Quốc Hoa cười mắng Trần Tiểu Sinh một câu, bảo anh ta đừng mãi suy nghĩ lung tung.

"Cậu nghĩ lung tung cái gì đó? Trân Trân và tôi không phải loại như cậu nghĩ, nếu cậu để lộ chuyện này trước mặt sư phụ cậu, cẩn thận sư phụ cậu quất cậu đấy."

Cầu Quốc Hoa không phải đang nói đùa với Trần Tiểu Sinh , ông vỗ vỗ bả vai Trần Tiểu Sinh, không nói thêm gì, quay người rời khỏi nơi này.

Nhìn bóng lưng rời đi của Cầu Quốc Hoa, không biết thế nào mà trong lòng Trần Tiểu Sinh luôn cảm thấy khó chịu đủ điều, anh ta thầm thở dài một hơi, quay người đi lên lầu.

Lúc anh ta trở về, Bạch Trân Trân đã tắm xong đi ra rồi, lúc này đang ngồi ở trên ghế sa lon, vừa ti vi vừa sấy khô tóc.

Thấy anh ta đã trở về, Bạch Trân Trân ngước mắt lên nhìn anh ta một cái, nhìn thấy sắc mặt của anh ta khó coi, cô nhíu mày, hỏi: "Anh chỉ đi xuống một lát thôi, chẳng lẽ lại có mâu thuẫn gì với chú Cầu hay sao?"

Theo lý thuyết đáng lẽ là không có, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì mà cô không biết?

Trần Tiểu Sinh có chút ủ rũ, anh ta chuẩn bị ngồi xuống trên ghế sa lon, lại bị Bạch Trân Trân đuổi đi tắm rửa.

Trần Tiểu Sinh: "..."

Sư phụ cư xử với anh ta từ trước đến nay chỉ có ghét bỏ, không hề có chút yêu quý nào.

Trần Tiểu Sinh buồn bực trong lòng lê bước chân nặng nề đi tắm rửa, chờ đến khi anh ta rửa mặt quay lại rồi thì tâm trạng đã tốt hơn trước đó nhiều. Còn Bạch Trân Trân không buồn ngủ cho lắm, cô lười biếng ngồi ở đó, nhìn Trần Tiểu Sinh ủ rũ, cảm thấy có chút buồn cười, nói.

"Là do tôi bị sắp xếp công việc chứ không phải anh, sao nhìn anh còn khó chịu hơn cả tôi thế?"

Trần Tiểu Sinh ngồi xuống ghế sa lon một người, anh ta phiền muộn thở dài một hơi, trông cả người càng thêm u buồn.

Thấy anh ta không mở miệng nói chuyện, Bạch Trân Trân khẽ xì một tiếng, không nói lời nào, chỉ lười biếng quay đầu đi, tiếp tục xem đĩa video gây hài của mình.

Trần Tiểu Sinh: "..."

Xem đi, rốt cuộc đôi mắt anh ta đã nhìn sư phụ thông qua bộ lọc thế nào chứ? Còn trông cậy vào sư phụ mình hỏi thăm anh ta có chuyện gì sao?

Thế là Trần Tiểu Sinh đã buồn bực nói: "Sư phụ, tôi cảm thấy chú Cầu thật đáng thương..."

Bạch Trân Trân làm lơ anh ta, nhưng Trần Tiểu Sinh cũng không nhụt chí, không ngừng cố gắng mà nói: "Chú Cầu đã lớn tuổi như vậy rồi, ông ấy cũng chưa kết hôn, không có vợ không có con, một mình cô đơn, vừa rồi tôi nhìn bóng lưng ông ấy rời đi, nhìn cảm thấy rất cô liêu, rất đáng thương..."

Bạch Trân Trân quay đầu nhìn về phía Trần Tiểu Sinh, giọng điệu lạnh nhạt: "Vậy có liên quan gì đến tôi?"

Trần Tiểu Sinh hơi bị chặn họng, lúng túng không biết nói cái gì mới tốt.

Bạch Trân Trân khẽ xì một tiếng, tiếp tục chửi lại: "Anh cảm thấy ông ấy đáng thương, thế nhưng ông ấy không kết hôn không sinh con đều là bản thân ông ấy lựa chọn, có liên quan gì với tôi?"

Người đáng thương trên thế giới này có muôn ngàn muôn vạn, nếu Bạch Trân Trân đều đồng tình thương hại cho cả đám, thế thì chẳng phải là cô sẽ mệt chết tươi sao?

Cô duỗi người một cái, đổi một vị trí thoải mái, tiếp tục nằm cuộn người ở trên ghế sa lon.

"Cuộc sống bây giờ là do bản thân ông ấy lựa chọn, anh thấy ông ấy đáng thương, nhưng người ta có xe có nhà, còn có nhà tang lễ lớn như vậy, dưới tay có mười mấy người cần coi quản, anh có cái gì?"

Những lời này vừa đập vào đầu, lập tức đập cho Trần Tiểu Sinh ngẩn ngơ, anh ta sững sờ, giống như đã bị Bạch Trân Trân nói tới choáng váng.

Nhưng mà Bạch Trân Trân không có một tí ti sự đồng cảm nào dành cho anh ta, cô điềm nhiên mở miệng, tiếp tục chủ đề vừa rồi.

"Tiểu Sinh, anh có nhà không? Có vợ không? Có con không? Có tiền không? Có nhà tang lễ không? Có nhiều nhân viên như vậy không? Anh không có cái gì, nếu so sánh thì dường như anh thảm hại hơn chút đấy."

Mặt Trần Tiểu Sinh đã tái rồi, cuối cùng anh ta đã tìm lại đầu óc của mình, tội nghiệp nhìn về phía Bạch Trân Trân: "Sư phụ, sư phụ không thể nói dễ nghe hơn sao?"

Sao cô nói chuyện cứ chuyên đâm vào nơi yếu mềm nhất của người ta chứ?

Bạch Trân Trân liếc nhìn, bộc lộ sự xem thường mình dành cho Trần Tiểu Sinh một cách vô cùng tinh tế: "Không thể."

Trần Tiểu Sinh: "..."

Anh ta còn có thể nói cái gì? Đành phải buồn bực cùng xem đĩa video với Bạch Trân Trân.

Đĩa Bạch Trân Trân đang xem là phim võ thuật Lý Tiểu Long, thế giới này có rất nhiều khác biệt với thế giới của cô, nhưng lại có rất nhiều chỗ rất tương đồng, ví như thế giới của cô có Lý Tiểu Long nhận được sự chào đón của toàn cầu, thế giới này cũng có.

Đương nhiên, hai thế giới có khác biệt, hiển nhiên bộ phim sẽ không có khả năng giống nhau như đúc, có điều Bạch Trân Trân không có cảm xúc khác gì với bộ phim này. Mặc dù phim khác nhau, nhưng chất lượng vẫn được cam đoan, cô xem say sưa ngon lành, vốn dĩ cảm xúc không được tốt cho lắm lúc này cũng đã hoàn toàn khôi phục bình thường.

Bình Luận (0)
Comment