Tại Hương Giang, chỗ của người ở còn eo hẹp, càng khỏi phải nói chỗ ở cho người chết, cho nên hoả táng là cách an táng luôn luôn đặc biệt phổ biến, dù sao sau khi hoả táng chỉ một hũ tro cốt nho nhỏ là giải quyết được mọi thứ, khu vực chiếm dụng làm đất chôn cũng không lớn, chỗ vốn dĩ chôn quan tài đã đủ chôn mấy hộp tro cốt. Nhưng đối với người có quyền thế, điều này thật sự chẳng bỏ bẽn là bao, thổ táng mà thôi, bọn họ có tiền, đương nhiên là mua được đất chôn.
Nếu là thổ táng, thế thì lúc tổ chức lễ tưởng niệm, tất nhiên thi thể phải có mặt, hiện tại cậu ta thế này, nếu xuất hiện trong buổi lễ truy điệu, sợ là sẽ hù chết một nhóm người.
Cầu Quốc Hoa nói tiền căn hậu quả, ông lau lau mồ hôi trên trán, trong ánh mắt nhìn Bạch Trân Trân tràn ngập ý lấy lòng.
"Trân Trân, nếu có biện pháp khác, khẳng định là tôi sẽ không bảo cô tới, nhưng đây không phải là không có cách nào sao? Coi như tôi van xin cô, cô đại nhân đại lượng, giúp đỡ chút được không?"
Bạch Trân Trân: "..."
"Ai hứa thì người đó đi làm, dù sao tôi cũng không làm."
Trước đó Bạch Trân Trân đã cảm thấy chuyện này có khả năng có ẩn tình, cô nghĩ tới vô số loại khả năng, chỉ chưa từng nghĩ rằng thi thể cô tiếp nhận sẽ là một thi thể chết cháy.
Loại thi thể này mức độ phục hồi như cũ khó như lên trời, Cầu Quốc Hoa hứa để cô phục hồi như cũ, sao không dứt khoát hứa để cô giúp người sống lại đi?
Bạch Trân Trân thở hắt ra mấy hơi: "Tôi không làm..."
Cầu Quốc Hoa: "Tôi cho cô hai trăm ngàn, Trân Trân, xin cô xin cô, nhà họ Lý không phải gia tộc chúng ta có thể đắc tội, ông Lý là trưởng khu khu Sa Điền, xin cô xin cô..."
Bạch Trân Trân: "Ba trăm ngàn."
Cầu Quốc Hoa lập tức gật đầu: "Được, ba trăm ngàn thì ba trăm ngàn."
Bạch Trân Trân: "..."
Cầu Quốc Hoa hứa sảng khoái như vậy, khiến Bạch Trân Trân có chút hối hận, có phải cô đòi thiếu tiền hay không? Vừa mới cô nên đòi bốn trăm ngàn.
Đưa tiền thì dễ nói này, thi thể trở thành này, muốn tu sửa cũng không phải không có cách nào, có điều...
"Chú Cầu, chuyện xấu nói trước, tôi quả thực có thể sửa chữa thi thể của anh ta, nhưng chắc hẳn ông cũng rõ ràng, sửa chữa loại xác chết cháy này khẳng định không thể dùng cách thức thông thường, hơn nữa ông muốn hồi phục giống nhất có thế, thế thì nhất định sẽ làm tổn hại thi thể."
Nói xong, Bạch Trân Trân hình dung mình sẽ sửa chữa như thế nào cho Cầu Quốc Hoa.
Thi thể bị cháy khét sẽ thu nhỏ lại khoảng mười phần trăm so với thân thể bình thường, nói cách khác, muốn phục hồi như cũ, Bạch Trân Trân phải thêm vài món đồ vào thi thể của cậu ta.
"Cách thức thông thường khẳng định không được, nếu như được, ông cũng sẽ không tìm tôi tới, tôi có thể dưới tình huống giữ lại bộ xương cốt của cậu ta phục hồi dáng vẻ của cậu ta giống nhất có thể, nhưng mà, có thể đồng ý cách thức sử dụng thì tôi sẽ tiếp tục, không thể thì thôi."
Cầu Quốc Hoa ngẫm nghĩ, liên hệ trưởng khu Lý.
Thời gian không bao lâu, Cầu Quốc Hoa đã trở lại rồi.
"Trưởng khu Lý đồng ý, chỉ cần cô có thể phục hồi như cũ, dùng biện pháp gì cũng được."
Bạch Trân Trân: "Nói miệng không bằng chứng, viết hợp đồng làm chứng."
Lỡ như sau khi cô phục hồi rồi, đối phương gây sự với cô, thế thì không phải cô chịu thiệt thòi lớn rồi?
Bạch Trân Trân cũng không tin cam đoan của Cầu Quốc Hoa, lão già này thật sự là quá thích gài, hơn nữa uy tín của ông đã tụt dốc không phanh trong lòng Bạch Trân Trân, bất kể như thế nào Bạch Trân Trân cũng sẽ không bị ông lừa gạt nữa.
Cầu Quốc Hoa: "Được."
Chỉ cần Bạch Trân Trân đồng ý sửa chữa thi thể, hiện tại cô nói cái gì Cầu Quốc Hoa cũng sẽ đồng ý.
Đương nhiên, vì phòng ngừa sau đó trưởng khu Lý gây sự với cô, Bạch Trân Trân sẽ viết lại quá trình cô sửa chữa thi thể như thế nào dưới dạng báo cáo, để Cầu Quốc Hoa giao cho trưởng khu Lý. Khuyến cáo vẫn phải nói trước đó mới được, tránh cho về sau lại sinh sự gì gì đó.
Cầu Quốc Hoa: "Được."
Dù sao sau khi xong xuôi khâu này đã sắp giữa trưa, Cầu Quốc Hoa đều đưa vào trong tay cô những vật liệu Bạch Trân Trân cần.
Bạch Trân Trân nhìn con dấu và con dấu cá nhân bên trên, hài lòng nhẹ gật đầu.
"Rất tốt, vật liệu tôi cần đã đưa tới rồi chứ?"
Cầu Quốc Hoa liên tục gật đầu: "Không sai, đã chuyển tới rồi, bằng không cô lại kiểm tra một lần?"
Bạch Trân Trân lắc đầu: "Không cần, trong lòng tôi đã tự có áng chừng."