Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 624 - Chương 624:

 Chương 624: Chương 624: Chương 624:

"Ngoại trừ những dấu ngón tay này ra, trên người anh còn ấn ký khác không?"

Rất nhanh Bạch Trân Trân đã bình tĩnh lại, trầm giọng hỏi, Trần Tiểu Sinh sửng sốt chốc lát, cởi áo của mình ra, lồng ngực trắng tươi và cái bụng của anh ta lộ ra, những dấu ngón tay màu xanh bên trên nhìn càng thêm giật mình.

Trần Tiểu Sinh không ngờ trừ hai chân của mình, trên người thế mà vẫn còn những dấu tay này, nước mắt của anh ta sắp rơi rồi, run rẩy vươn tay ra, muốn lột cả quần xuống.

Bây giờ anh ta hoài nghi mình không chỉ lồng ngực và trên hai chân có những dấu tay màu đen đáng sợ này, có lẽ trên bắp đùi, trên mông, trên lưng của anh ta đều có những dấu ấn này.

"Sư phụ, những dấu tay trên người tôi có phải là quỷ lưu lại hay không? Sư phụ, sao bùa của sư phụ đột nhiên mất linh thế này? Có phải tôi sắp chết hay không?"

Trần Tiểu Sinh hoảng đến độ hoang mang lo sợ, hỏi Bạch Trân Trân hết câu này đến câu khác, anh ta thật sự sợ hãi. Những dấu tay này có rất nhiều, làn da anh ta lại trắng, nhiều dấu tay thế ghi dấu trên người anh ta, không chừng vào lúc anh ta không hay biết đã có bao nhiêu thứ quỷ quái đụng vào anh ta...

Thấy Trần Tiểu Sinh sắp bị những thứ do anh ta tưởng tượng ra hù dọa ngất xỉu, Bạch Trân Trân lạnh lùng quát lớn: "Anh suy nghĩ lung tung cái gì đó? Bùa của tôi chắc chắn sẽ không mất hiệu lực."

Lúc cô vẽ bùa trên người Trần Tiểu Sinh là dùng chu sa trộn máu của cô để vẽ bùa chú, nếu bùa chú mất đi hiệu lực, máu của cô cũng sẽ không mất đi hiệu lực.

Lúc trước lúc gặp phải quỷ quái, bùa chú của Bạch Trân Trân đã lập công lớn, cô đây mới không tin là bùa chú của mình mất hiệu lực. Hơn nữa, bùa chú mất đi hiệu lực thì cũng không thể ngay cả máu của cô cũng mất hiệu lực cùng lúc chứ?

Sau khi Bạch Trân Trân quát lớn, cuối cùng Trần Tiểu Sinh đã bình tĩnh lại, hai mắt anh ta rưng rưng, giống như là nhóc đáng thương chịu ức hiếp, tội nghiệp nhìn về phía Bạch Trân Trân.

"Sư phụ, sư phụ phải mau cứu tôi..."

Bạch Trân Trân ra hiệu Trần Tiểu Sinh đừng nói chuyện, còn cô thì tiến tới xem xét những dấu ngón tay trên người Trần Tiểu Sinh.

Vừa rồi cách khá xa nên những dấu ngón tay in xuống da thịt trắng bóng của Trần Tiểu Sinh đặc biệt là khi hiện ra ngoài rất đáng sợ, chỉ mới nhìn đã có thể làm cho lòng người sinh sợ hãi, não tưởng tượng ra vô số câu chuyện đáng sợ. Nhưng sau khi Bạch Trân Trân xích lại gần mới phát hiện có điểm là lạ. Bên trên những dấu ngón tay đó không có vân tay, cũng không có chỉ tay, giống như là người để lại những dấu ấn này không có mấy thứ này. Hơn nữa say khi xích lại gần rồi Bạch Trân Trân mới loáng thoáng ngửi thấy mùi hương thoang thoảng, mùi này ngửi thấy giống như là thuốc thử hóa học...

Bạch Trân Trân: "..."

Cô kiểm tra tỉ mỉ những vết tích trên người Trần Tiểu Sinh một phen, gần như đã biết chuyện này là thế nào.

"Anh đợi tôi một chút."

Bạch Trân Trân nói xong, đứng dậy rời khỏi văn phòng.

Có lẽ là bởi vì nét mặt của Bạch Trân Trân quá trấn định, dường như chuyện xảy ra trên người anh ta không phải việc ghê gớm gì, Trần Tiểu Sinh vốn dĩ thấp thỏm lo âu cũng chầm chậm bình tĩnh lại.

Anh ta tin tưởng Bạch Trân Trân, bất kể có chuyện gì xảy ra, Bạch Trân Trân nhất định sẽ giúp anh ta.

Sư phụ lợi hại như vậy, còn có thể có chuyện cô không giải quyết được sao?

Trần Tiểu Sinh lại khôi phục tín nhiệm mù quáng dành cho Bạch Trân Trân, cho nên anh ta ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế sa lon chờ đợi Bạch Trân Trân trở về.

Cũng không lâu lắm, Bạch Trân Trân đã quay lại, cô đổ một chút chất lỏng trên khăn lông màu trắng, sau đó lau bàn chân Trần Tiểu Sinh.

Trần Tiểu Sinh chỉ cảm thấy trên đùi của mình có cảm giác đau nhói từng đợt, về sau đã thấy những dấu tay màu xanh nhìn thấy mà giật mình đó biến mất không còn lại gì.

Trần Tiểu Sinh: "!!!"

Cảnh tượng này quá thần kỳ, Trần Tiểu Sinh bị kinh hãi bởi năng lực của Bạch Trân Trân, bật thốt lên: "Sư phụ, sao sư phụ làm được vậy?"

Những dấu ngón tay màu xanh vừa rồi thật sự dọa anh ta sợ rồi, không ngờ những thứ này thế mà bị Bạch Trân Trân xóa bỏ dễ dàng như vậy, sư phụ của anh ta đúng là quá đỉnh!

Bạch Trân Trân đưa khăn và bình thủy tinh cho Trần Tiểu Sinh, để anh ta tự lau dấu ngón tay trên người: "Đây là cồn, dấu ngón tay trên người anh là dùng thuốc thử hóa học in lên, cồn có thể xóa mấy thứ này."

Trần Tiểu Sinh: "Hả?"

Vốn dĩ không phải kịch bản linh dị huyền huyễn sao? Sao hiện tại diễn biến một hồi thế mà biến thành kịch bản khoa học?

Bình Luận (0)
Comment