Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 64 - Chương 64:

 Chương 64: Chương 64: Chương 64:

Bạch Trân Trân đứng lên, từ trên cao nhìn xuống mặt mũi tràn đầy bối rối, áy náy, đau khổ của Vương Kim Phát. Không chút lưu tình vạch trần ý nghĩ mà anh ta cố gắng lượn vòng lượn quanh, từ đầu đến cuối không chịu đi thẳng vào.

"Thật ra đã biết từ lâu nhỉ? Na Na mất tích là tác phẩm của mẹ anh, anh chỉ là làm bộ không biết mà thôi."

"Sức nặng của một người bạn gái cũ Na Na không đủ nặng, lại thêm một đứa con trai, sức nặng cỡ này đủ nặng chưa?"

"Con của con đã chết, linh hồn của cậu bé đang trên vai của anh, anh nói mẹ anh gọi cậu bé là súc sinh con, thế người mẹ sinh cậu bé thì sao?"

"Người sẽ đối đãi súc sinh như thế nào?"

"Anh đoán người phụ nữ kề cận với anh nhiều năm như vậy, còn trong tình huống anh không mù mờ mọi chuyện sinh con cho anh, hiện tại cô ấy đã chết hay là sống?"

Bạch Trân Trân không muốn đi vòng vèo với Vương Kim Phát, càng trò chuyện với anh ta, cô lại càng thấy buồn nôn, coi như anh ta rất có thể là bị người mẹ ruột của anh ta tẩy não đến lớn, Bạch Trân Trân cũng không thấy về mặt tình có thể hiểu cho anh ta.

Anh ta từ nhỏ đến lớn không phải chỉ tiếp xúc với một người là mẹ ruột của anh ta, anh ta năm nay không phải đứa trẻ mười mấy tuổi, anh ta là người đã sắp bốn mươi, anh ta đã học đại học, đi làm, còn lăn lộn đến vị trí giám đốc cao cấp bây giờ, anh ta được giáo dục, gặp được bộ mặt thành phố, được trải nghiệm, đủ tái tạo tam quan của anh ta, coi như không thể tái tạo, chí ít cũng sẽ không khiến anh ta tán đồng chuyện mẹ anh ta làm một cách đương nhiên.

Lúc mười mấy tuổi có thể nói gia đình nguyên gốc đã ghi dấu ấn rất khó phai nhòa ở trên người, nhưng đã ba mươi mấy tuổi, còn cảm thấy tất cả đều là mẹ ruột của anh ta sai, là mẹ ruột của anh ta ảnh hưởng tới anh ta, hay là gia đình nguyên gốc tạo nên anh ta, cái này hoàn toàn chính là đang làm trò đồi bại được không?

Đều tận bây giờ, Vương Kim Phát lại còn muốn vờ ấm ức, đóng vai vô tội, muốn đẩy mình ra ngoài...

Mặc kệ anh ta là cố tình hay là vô tình, điệu bộ này đã vạch trần phẩm tính chân chính của anh ta rồi.

Bạch Trân Trân xóa bỏ sạch sẽ chút xíu sự đồng cảm vừa mới xuất hiện của mình, cô là đầu óc bị úng mới có thể đồng cảm với Vương Kim Phát, anh ta từ trên xuống dưới không có tí xíu gì đáng đồng cảm. Ngay cả xem như là giống như lời Vương Kim Phát nói, buổi tối hôm qua anh ta mới biết chân tướng, vậy lúc anh ta biết con trai mình biến thành tiểu quỷ đang bị nhốt chung với anh ta, lúc Bạch Trân Trân đã từng nói với Vương Kim Phát, nếu tiểu quỷ muốn đầu thai thì điều kiện tiên quyết là cần tìm được hài cốt, mà anh ta còn có thể kéo dài đến bây giờ mới đến tìm cô, cái này đã đủ nói rõ vấn đề. Tiểu quỷ sống đến bây giờ, hoàn toàn là mạng của cậu bé lớn, không có tí xíu quan hệ gì với Vương Kim Phát. Có lẽ cũng có tí xíu liên quan, dù sao nếu Vương Kim Phát không tìm đến cô, tiểu quỷ cũng sẽ tuyệt đối không xuất hiện trước mặt Bạch Trân Trân. Có điều Bạch Trân Trân càng muốn tin tưởng tất cả mọi thứ đều là ý trời, tiểu quỷ quá thiện lương, ông trời cảm thấy mạng cậu bé chưa đến tuyệt lộ mới dùng phương pháp này đưa cậu bé đến trước mặt mình. Nếu không, trước đó cô đã không biết mình có loại năng lực này, tại sao trùng hợp trước một ngày cô gặp Từ Phong bị khí đen quấn người, phát hiện mình bắt tay người ta là có thể tiêu trừ oán khí chứ?

Tất cả đều là ý trời, không có tí xíu liên quan gì tới cái thứ khốn nạn đầu óc mụ mị Vương Kim Phát này. Cho nên không cần biết Vương Kim Phát đóng vai thống khổ, tuyệt vọng, hối hận, khó mà tiếp nhận trước mặt Bạch Trân Trân như thế nào thì Bạch Trân Trân cũng sẽ không có chút xíu đồng cảm nào.

"Na Na chết hay không, tôi không rõ ràng, nhưng tiểu quỷ nhất định là mẹ anh giết, cô ta là hung thủ giết người, anh biết chân tướng, nhưng làm bộ như không biết, chẳng lẽ còn chuẩn bị tiếp tục bao che cho bà ta sao?"

Trước đó tiểu quỷ đột nhiên biến thành dáng vẻ đó, khẳng định là có người thi pháp, muốn kích động tiểu quỷ, vậy nhất định phải có sinh thần bát tự của cậu bé, cùng với hài cốt. Nuôi tiểu quỷ khẳng định là phải để đối phương có nơi ký thác hồn thể. Là vật ký thác hài cốt, cũng vừa là nắm nắm thóp chí mạng của tiểu quỷ, có thể xác định tiểu quỷ không thể thoát khỏi khống chế.

Dù sao trong giới lệ quỷ, tiểu quỷ xem như là lợi hại số một, bởi vì trí thông minh của tiểu quỷ không cao, toàn dựa theo bản năng làm việc, rất dễ dàng sẽ bị cắn trả. Không có biện pháp nắm thóp, kẻ hại chết tiểu quỷ có thể gánh chịu hậu quả đó?

"Anh đi đi, tôi gọi người vờ ngủ không ngủ chứ tôi không muốn nghe một người vờ ngủ đảo lộn thị phi ở trước mặt tôi như thế nào."

Bạch Trân Trân vô tình ra lệnh đuổi khách, làm biếng tiếp tục quần nhau với thằng cha này nữa.

Bình Luận (0)
Comment