Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 670 - Chương 670:

 Chương 670: Chương 670: Chương 670:

Nhìn Bạch Trân Trân đang chuyển đông cổ tay, và vẻ không kiên nhẫn không hề che giấu chút nào trên mặt cô, khí thế của Bạch An Nhiên vừa rồi vừa đánh vừa mắng với Tần Gia Văn càng ngày càng thấp.

Cô ta mấp máy môi, cuối cùng vẫn không dám khiêu chiến Bạch Trân Trân, cuối cùng chỉ có thể dồn tất cả nộ khí xuống người Tần Gia Văn.

"Tần Gia Văn, anh thật là tốt, coi như tôi nhìn lầm anh rồi, chia tay anh cũng không cho tôi thể diện nên có, tình cảm nhiều năm đó của tôi toàn bộ đều xem như cho chó ăn."

Nói xong, Bạch An Nhiên quơ lấy canh mì hoành thánh còn lại trên mặt bàn, giội về phía Tần Gia Văn. Tần Gia Văn không có né tránh, cưỡng ép chịu lần này, nước canh dính sa tế rơi vào trên mặt, trên người của anh ta, khiến dáng vẻ của Tần Gia Văn trông có phần nhếch nhác.

Nhưng anh ta vẫn không tức giận, mà là nhìn về phía Bạch An Nhiên, rất nghiêm túc nói: "Bạch An Nhiên, tôi nói lại lần nữa, chúng ta đã chia tay, xin cô sau này đừng bám víu tôi nữa, chúng ta đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, được không?"

Đã bị bạn gái trước giày vò tới nông nỗi này, thế mà Tần Gia Văn không hề có vẻ gì là tức giận, thậm chí còn có thể ôn tồn nói chuyện với cô, sau khi người vây xem thấy cảnh này đều đánh giá Tần Gia Văn cao hơn rất nhiều.

Không biết từ khi nào bà chủ đã đứng ở bên người Bạch Trân Trân, hiển nhiên bà chủ cũng nhìn thấy cảnh này, lúc này không khỏi cảm khái nói: "Cậu trai này dịu dàng quá, bạn gái trước của cậu ta làm những chuyện khiến cậu ta mất mặt vậy mà cậu ta cũng không tức giận, người đàn ông thế này thật là hiếm có."

Bạch Trân Trân nhìn bà chủ một cái, không tiếp lời này.

Dịu dàng sao? Đúng là rất dịu dàng, có điều sự dịu dàng này của anh ta rơi vào trong mắt Bạch An Nhiên, chỉ e lại là một kiểu tra tấn và tổn thương khác.

Dù sao biểu hiện của Tần Gia Văn càng bình tĩnh thì càng chứng minh một việc. Anh ta thật sự không còn chút tình cảm nào với Bạch An Nhiên, cho nên bất kể cô ta làm chuyện gì, cũng sẽ không gây làm ảnh hưởng cảm xúc của Tần Gia Văn. Cô ta làm ầm ĩ cũng được, khóc rống cũng được, ở đây cứ níu kéo, dây dưa cũng được, bởi vì không thèm để ý, không để trong lòng, cho nên Tần Gia Văn không có bất kỳ ảnh hưởng nào.

Hiển nhiên Bạch An Nhiên vô cùng rõ ràng điểm này, đôi mắt của cô ta đỏ rực, nước mắt thuận theo hai gò má rơi xuống không ngừng.

"Tần Gia Văn, anh thật là tốt, coi như tôi nhìn lầm anh rồi, về sau tôi hi vọng sẽ không còn gặp lại anh!"

Sau khi vứt xuống câu nói này, Bạch An Nhiên bụm mặt, đầu cũng không ngẩng, chạy đi. Cô ta rất nhanh đã lên chiếc xe thể thao màu đỏ cách đó không xa, động cơ phát ra tiếng uỳnh uỳnh, rất nhanh xe thể thao màu đỏ đã được lái ra khỏi tầm mắt đám người.

Bà chủ nhìn thấy dáng vẻ chật vật đó của Tần Gia Văn, vội vàng cầm một chiếc khăn lông đưa qua.

"Chàng trai, tính tình người bạn gái trước của cậu quá khó chiều, khó trách cậu chia tay với cô ta."

Người chung quanh cũng hát đệm theo: "Đúng vậy, đúng vậy, cô ta đúng là quá đáng, không ngờ nhìn cô ta nhu nhược vậy, vậy mà có thể làm ra loại chuyện này."

"Đúng đấy, lúc cậu còn ở bên cô ta nhất định đã chịu không ít ấm ức nhỉ? Tính tình cô ta như vậy, cũng khó trách cậu không chịu nổi."

"Tìm bạn gái thì phải tìm tính cách tốt, đụng phải tính cách không tốt quả thật là tai nạn."

"Chàng trai, tôi rất đồng cảm với anh..."

Đối mặt với an ủi của người chung quanh, phản ứng của Tần Gia Văn rất bình thản, anh ta không có phụ họa lời của tất cả mọi người, ngược lại nói:

"Chuyện này cũng không phải hoàn toàn đều là lỗi của cô ấy, tôi cũng có cái sai, đó là tôi không có nói rõ ràng với cô ấy."

"Bình thường cô ấy không phải thế này, lần này là cô ấy hiểu lầm rồi, còn cho là đã chia tay với tôi, cho nên mới như vậy."

"Thật ra Bạch An Nhiên là người rất tốt, nếu không phải cảm xúc kích động, cô ấy sẽ không như vậy."

Chia tay huyên náo khó coi như vậy, Tần Gia Văn thế mà còn giúp Bạch An Nhiên giải thích, người này quá là tốt rồi đó?

Bởi vì hành động này của anh ta, đánh giá mọi người dành cho anh ta đã cao hơn.

*

Đợi đến khi Tần Gia Văn sửa sang lại xong, khi nhìn quanh bốn phía lại phát hiện Bạch Trân Trân vừa rồi còn đứng ở đây đã không thấy tăm hơi.

Anh ta có hơi sửng sốt, sau khi trả tiền xong bèn đuổi theo về phía Bạch Trân Trân rời đi.

Bình Luận (0)
Comment