Sâu lần này có chút giống như Ứng Thanh Trùng biến dị, nó có thể thay đổi tư tưởng và tính cách của một người, dần dần biến anh thành hình dáng của một người khác.
Loại biến hóa như này thật ra rất khó bị người khác nhận ra, bởi vì tính cách của mỗi người không phải là một thư không bao giờ thay đổi, nếu đề cập một cách nghiêm túc thì tính cách của con người mỗi giây mỗi phút đều phát sinh thay đổi.
Người vốn yên lặng hướng nội có lẽ một ngày nào đó sẽ trở nên nhiệt tình sáng sủa, người khoe khoang hướng ngoại cũng có thể trở nên yên lặng hướng nội.
Sâu ba phải sau khi tiến vào trong thân thể con người cũng sẽ khiến tính cách của con người phát sinh những thay đổi, mà loại sâu này chỉ có loại mới vừa tiến vào trong thân thể con người không bao lâu mới có thể tróc, nếu để thời gian dài thì sẽ hòa thành một thể với máu thịt con người, biến thành một trong số túc chủ.
Trong cổ tịch ghi lại Ứng Thanh Trùng vốn cũng không phải là loại sâu điều khiển con người, loại sâu này có công dụng lớn nhất là dùng để làm gián điệp trên người, nhắm vào chỗ tính cách để nó thay đổi tính tình, trở nên giống người mang bọn chúng bắt chước.
Mà bởi vì sử dụng Ứng Thanh Trùng không bị hạn chế sử dụng, đối với thân thể con người cũng không có bao nhiêu điểm hại cho nên mấy trăm năm trước, rất nhiều người không thích tính cách của bản thân cũng sử dụng loại trùng ba phải này để tiến hành thay đổi.
Có một điều Bạch Trân Trân vẫn nhớ trong những quyển sách mà đám Đỗ Văn Khiết đưa cho cô có một quyển ghi lại những sự kiện lớn trong giới huyền học, bên trong sách có viết qua một chuyện: "Ba trăm năm trước bởi vì Ứng Thanh Trùng bị rất nhiều người lợi dụng, gần như sinh ra biến dị không thể khống chế được, năm đó huyền thuật sư môn vì phòng ngừa những thứ Ứng Thanh Trùng này sinh ra nguy hại, liên thủ tiến hành khống chế.
Sau khi Ứng Thanh Trùng biến mất trong lịch sử dài rộng, dường như hoàn toàn im hơi lặng tiếng.
Dù sao loại sâu này cũng chỉ có thể thay đổi tính cách của con người, cũng không có cách nào để túc chủ nghe theo lệnh mình ra, hơn nữa cho dù có là Ứng Thanh Trùng đã được biến dị thì cũng không có tổn thương quá lớn với thân thể con người.
So sánh với loại sâu này thì sâu bù nhìn, hoặc phù bù nhìn, thuật thế thân, các loại thuật pháp có phạm vi ứng dụng rộng hơn, hiệu quả tốt hơn cho nên bất kể chính phái hay tà phái đều không phí hết tâm tư nuôi dưỡng loại sâu này.
Vậy tại sao đối phương phải sử dụng loại sâu này trên người Ông Tấn Hoa? Chẳng lẽ đơn thuần chỉ là vì muốn thay đổi tính cách của Ông Tấn Hoa, để anh từ một người có tâm trạng ổn định biến thành nghi thần nghi quỷ, không cách nào khống chế được tâm trạng của bản thân?
Loại động cơ này có phải hơi kỳ quặc hay không?
Hơn nữa bởi vì Ứng Thanh Trùng là vô hại, đối với thân thể con người cũng không sinh ra ảnh hưởng gì – khiến tính cách con người phát sinh biến hóa, nghiêm khắc tính qua cũng chưa tính ra tác dụng phụ gì, cho nên phù lục Bạch Trân Trân vẽ trên người Ông Tấn Hoa cũng không bị cản trở.
Cũng chính vì cô dùng máu của mình vẽ phù trên mi tâm của Bạch Trân Trân nên mới có thể tróc sâu vừa vào trong thân thể mình không bao lâu đi ra ngoài, qua một thời gian nữa, Ứng Thanh Trùng dung hợp chung một chỗ với máu thịt của Ông Tấn Hoa thì Bạch Trân Trân coi như dùng máu mình để vẽ bùa cũng chẳng có tác dụng.
Bạch Trân Trân luôn cảm thấy dường như mình đã bỏ quên chuyện gì đó nhưng cẩn thận hồi tưởng thì làm thế nào cũng không nghĩ ra.
"Trân Trân? Cô sao rồi?"
Mắt thấy tâm trạng của Bạch Trân Trân không đúng lắm, Ông Tấn Hoa đưa tay khoác lên trên mu bàn tay của Bạch Trân Trân, nhẹ giọng mở miệng hỏi thăm một câu.
Bạch Trân Trân nghe vậy, lập tức hồi phục lại tinh thần, cô quay sang Ông Tấn Hoa lắc đầu một cái, nói bằng giọng ôn tồn: "Tôi không có vấn đề gì, anh đừng lo lắng, tôi chỉ đang đang suy nghĩ người nọ để Ứng Thanh Trùng lên người anh vì cái gì."
Loại sâu này nếu phải nói có hại, thì quả thật cũng có hại, nhưng nếu suy xét một cách nghiêm khắc thì tính cách thay đổi, ngược lại cũng không tính là chuyện quá nghiêm trọng, nếu như là nhắm vào cô vậy muốn lợi dụng Ông Tấn Hoa để làm những gì, tính cách của anh phát sinh biến hóa, há chẳng phải để cho Bạch Trân Trân càng cảnh giác hơn một chút?
Cơ hội tốt như ngày hôm qua, tùy tiện dùng chút thủ đoạn khác, khiến cho Bạch Trân Trân đang hôn mê căn bản không phản ứng kịp nữa, đối phương cố hết sức không nhận được hồi đáp, làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì?
"Trân Trân, đối phương làm như vậy, liệu có phải là để cho cô chán ghét tôi nhiều hơn hay không?"
Ông Tấn Hoa chần chờ mở miệng, nói những điều mình hoài nghi cho Bạch Trân Trân nghe.