Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 72 - Chương 72:

 Chương 72: Chương 72: Chương 72:

Sau khi Tống Trường Minh quăng lựu đạn xuống, liền cử hai cảnh sát tới tìm hiểu tình hình từ các thôn dân, mà anh cũng quay về sân, chuẩn bị vào trong hầm xem thử.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, có lẽ trong hầm là hiện trường gây án đầu tiên.

Nhưng không gian trong hầm không lớn, để tránh khỏi phá hỏng hiện trường, không thể xuống quá nhiều người.

Một mình Lưu Gia Thành ở dưới, Tống Trường Minh không yên tâm lắm.

Trần Tiểu Sinh đột nhiên ghé tới, xoa tay nói: "Cái đó, thưa sếp, có thể cho tôi xuống cùng không?"

Tống Trường Minh ngẩng đầu nhìn Trần Tiểu Sinh: "Anh cũng muốn xuống?"

Trần Tiểu Sinh gật đầu: "Phải, sếp, tôi cũng muốn xuống xem thử."

Trần Tiểu Sinh là người mở cửa hàng nhang đèn, Tống Trường Minh biết, vừa nãy Lưu Gia Thành và Cao Minh có thể thoát chết là dựa vào bùa hộ thân của ông ta, sau khi cân nhắc, Tống Trường Minh gật đầu đồng ý.

"Được."

Trần Tiểu Sinh theo Tống Trường Minh xuống hầm, lúc họ đi xuống, Lưu Gia Thành đã kiểm tra cái hầm không lớn này một lượt.

Nhìn thấy Tống Trường Minh xuống, Lưu Gia Thành lập tức đi tới, nói rõ tình hình với Tống Trường Minh.

Mà lực chú ý của Trần Tiểu Sinh thì đặt lên người con quái vật bất động nằm trên đất kia.

Con quái vật đó gầy nhom, quần áo mặc trên người tả tơi, mái tóc rối xù giống như rơm che đi gương mặt của nó, khiến người ta không nhìn rõ dáng vẻ của nó.

Lưu Gia Thành đại khái bởi vì sợ hãi, không dám tiến lên kiểm tra tình hình của con quái vật đó, chỉ có thể mặc nó nằm ở đó.

"Trưởng quan, quái vật đó là người nuôi, cái lồng bên cạnh chắc là nơi nhốt nó, trong lồng có một số thi thể của động vật, chắc là thức ăn của nó."

Ngoài những thứ này ra, Lưu Gia Thành còn phát hiện một cái hũ màu đen, cái hũ đó to hơn hũ muối dưa chua một chút, bên trong bỏ một số chất dịch màu đen không rõ, mùi của những chất dịch đó thực sự quá thối, Lưu Gia Thành không dám động vào.

"Ngoài ra, tôi không phát hiện thứ gì khác nữa."

Ngoài quái vật, không có thi thể khác.

Ánh mắt của hai người đồng loạt nhìn sang Trần Tiểu Sinh.

Lưu Gia Thành nói: "Anh Tiểu Sinh, anh chắc chắn Vương Kim Phượng thật sự đã giết người sao?"

Không có thi thể, không thể định tội, Vương Kim Phương là mẹ ruột của Vương Kim Phát, nếu để Vương Kim Phát biết chuyện này, sợ là họ đều phải bị liên lụy theo.

Tống Trường Minh cũng nhíu chặt mày lại, hiển nhiên cũng đang suy nghĩ chuyện này.

Lần này anh cũng là tin lời Trần Tiểu Sinh mới chạy tới ngay trong đêm, nếu cuối cùng phát hiện là hiểu lầm, sợ là chuyện này khó xử lý.

Nhìn hai người đều bắt đầu ủ rũ lo nghĩ tiếp theo phải làm sao, Trần Tiểu Sinh chớp mắt, chỉ vào con quái vật bất động nằm trên đất đó, mở miệng nói.

"Trưởng quan, A Thành, các người đang nói gì vậy? Chắc các người sẽ không cho rằng trước khi con quái vật này biến thành quái vật đã là một con quái vật chứ?"

Tống Trường Minh, Lưu Gia Thành: "..."

Một lời đánh thức người trong mộng, ánh mắt của họ đồng loạt rơi lên người quái vật đó.

Đúng vậy, trước khi quái vật biến thành quái vật, chắc là người...

Lưu Gia Thành đi tới trước mặt Trần Tiểu Sinh, ngượng nghịu cười nói: "Anh Tiểu Sinh, anh lợi hại như thế, bây giờ anh đi xem thử tình hình của quái vật đó, được không?"

Tuy sau khi bị dán bùa hộ thân, quái vật đã bất động, nhưng ai biết liệu nó có đột nhiên vực dậy tấn công người không? Cho nên anh ta luôn không dám tới kiểm tra tình hình.

Nhưng nếu Trần Tiểu Sinh đã có thể có bùa hộ thân đối phó quái vật, ông ta tới đó chắc cũng không có vấn đề gì đâu.

Trần Tiểu Sinh: "..."

Ông ta không phải, ông ta không có, ông ta không được!

Trần Tiểu Sinh cười khan nói: "Tôi không được, nhưng các người yên tâm, tôi đã mời đại sư tới rồi, vụ án lần này không chỉ là một vụ án mạng, còn liên quan tới dùng tà pháp hại người, tôi không giải quyết được."

Nhìn thấy ánh mắt hai người họ nhìn mình đều không đúng, Trần Tiểu Sinh vội vàng nói: "Nhưng các người yên tâm, tôi đã mời đại sư tới rồi, tôi nói với các người nghe, đại sư đó rất lợi hại, chỉ cần có cô ấy ở đây, đừng nói một quái vật, cho dù là mười con, đều không hề gì."

Được, họ còn có thể nói gì? Quả thực vụ án này không đơn giản, quả thực họ cũng không dám đi đụng vào con quái vật đó, chỉ có thể đợi đại sư mà Trần Tiểu Sinh nói tới.

Bình Luận (0)
Comment