Khi Kiều An Na mười mấy tuổi, bởi vì người mẹ sống nương tựa vào nhau bệnh nặng, cộng thêm khi đó điều kiện trong nhà họ không tốt, để kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ, Kiều An Na đi làm gái bán hoa, dựa vào bán thân kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ.
Chỉ là bệnh của mẹ cô ấy quá nặng, cho dù Kiều An Na gom được tiền làm phẫu thuật cho bà ấy, cũng chẳng qua là giúp bà ấy sống thêm ba năm mà thôi, sau ba năm, mẹ của Kiều An Na vẫn qua đời.
May mà sau khi bà ấy qua đời đã để lại cho Kiều An Na một căn nhà, cô gái đáng thương này cuối cùng cũng có một nơi dung thân.
Năm đó làm gái bán hoa là bất đắc dĩ, sau đó gặp được Vương Kim Phát, trước khi qua lại, cô ấy đã nói rõ với đối phương quá khứ của mình.
Vương Kim Phát ôm cô ấy nói, anh ta không quan tâm những chuyện cô ấy gặp phải trong quá khứ, đó không phải lỗi của cô ấy, sau này anh ta sẽ đối xử với cô ấy thật tốt.
"Na Na, đó không phải là lỗi của em, ở trong lòng anh, em là cô gái sạch sẽ nhất, thuần khiết nhất trên đời này."
Chỉ một câu nói này khiến Kiều An Na quyết một lòng với Vương Kim Phát, toàn tâm toàn ý dâng hiến cho anh ta.
Cô ấy không ngờ Vương Kim Phượng sẽ biết quá khứ của mình, càng không ngờ Vương Kim Phượng sẽ nói toạc chuyện này ra khi biết cô ấy có con, thái độ của Vương Kim Phượng nói cho cô ấy biết, bà ta thật sự sẽ nói cho đứa trẻ biết lịch sử đen của mình.
Vương Kim Phát là một người đàn ông hiếu thuận, Kiều An Na biết mình và anh ta không thể nào thoát khỏi Vương Kim Phượng, cô ấy cũng không muốn đứa con sau này của mình biết chuyện mình làm, cho nên chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay viết thư cáo biệt.
Cô ấy đảm bảo với Vương Kim Phượng, cô ấy sẽ rời khỏi Hương Giang, vĩnh viễn không xuất hiện trước mặt Vương Kim Phát nữa, cô ấy cũng sẽ không để Vương Kim Phát biết chuyện cô ấy và anh ta từng có con.
Vương Kim Phượng đồng ý, và tốt bụng mua vé máy bay cho cô ấy rời đi.
Khi đó Kiều An Na quá đơn thuần, cô ấy không nhìn thấu lòng lang dạ sói của Vương Kim Phượng, cũng không biết từ đầu tới cuối Vương Kim Phượng đều chưa từng định tha cho cô ấy.
"Lúc ở sân bay, tôi đi vệ sinh một chuyến, không biết thế nào, đột nhiên ngất đi."
Đợi tới khi cô ấy tỉnh lại lần nữa đã bị nhốt trong cái hầm này.
Vương Kim Phượng không che đậy bộ mật thật của bà ta, bà ta giống như phát điên hở tí là đánh Kiều An Na, ánh mắt nhìn cô ấy giống như nhìn kẻ thù truyền kiếp.
"Tôi không hề hay biết, bà ta hận tôi như thế."
"Nực cười là bà ta đã bắt đầu hận tôi khi tôi yêu đương với Vương Kim Phát rồi..."
Vương Kim Phượng hận Kiều An Na, bởi vì cô ấy đã cướp Vương Kim Phát từ bên cạnh bà ta, bởi vì từ sau khi ở bên cô ấy, trong mắt của Vương Kim Phát chỉ có một mình cô ấy.
"A Phát là của tôi, nó chỉ có thể là của tôi, con tiện nhân mày, mày dựa vào đâu cướp đi con trai của tao?"
"Bởi vì mày, con trai tao chỉ có thể làm một cảnh sát trưởng nhỏ, đều là lỗi của mày, là mày liên lụy con trai tao!"
"Nhưng con tiện nhân mày cũng không phải không có tác dụng, mày với tạp chủng của mày có thể trải đường cho con trai tao..."
Mặc kệ Kiều An Na van nài như thế nào, Vương Kim Phượng đều không chịu tha cho cô ấy, bà ta hận mình, ngay cả đứa trẻ trong bụng cô ấy cũng không chịu tha.
Kiều An Na bị nhốt trong hầm hơn một năm, vào tháng thứ bảy, cô ấy sinh hạ một bé trai.
Kiều An Na đã từ bỏ việc bảo Vương Kim Phượng tha cho mình, cô ấy khẩn cầu Vương Kim Phượng, bảo bà ta nể mặt Vương Kim Phát, tha cho con trai cô ấy một mạng.
Cho dù không để Vương Kim Phát biết, đưa đứa trẻ này đi thật xa cũng được, cô ấy cam chịu nhiều lần ngược đãi của Vương Kim Phượng, chỉ xin một con đường sống cho con mình.
Thế nhưng khi con của cô ấy lớn tới tám tháng, Vương Kim Phượng đã giết cô ấy, cùng thời gian giết chết cô ấy, bà ta cũng bóp cổ đứa bé đó.
Con của cô ấy thậm chí còn chưa từng nhìn thấy mặt trời bên ngoài đã chết trong cái hầm nhỏ hẹp u ám này.
Sau đó nữa, giác quan của Kiều An Na bị phong bế, biến thành một xác sống nghe theo lệnh của Vương Kim Phượng, con trai của cô ấy bị luyện chế thành tiểu quỷ, đưa tới bên cạnh Vương Kim Phát.
Sau khi nghe Kiều An Na kể xong, Tống Trường Minh và Trần Tiểu Sinh vô cùng căm phẫn đồng loạt mắng chửi: "Bà già đó quá tàn nhẫn, bà ta thực sự còn thua cả súc sinh!"
"Nói súc sinh là sỉ nhục bà ta rồi, sao bà ta có thể tàn độc như vậy?"
Vương Kim Phượng luôn ngược đãi Kiều An Na không nói, còn tận tay giết chết cô ấy và con trai của cô ấy, loại hành vi này thực sự khiến người ta ớn lạnh.
Đây nào phải chuyện mà con người có thể làm ra được?