Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 791 - Chương 791:

 Chương 791: Chương 791: Chương 791:

Diệp Thanh Mị gật đầu khẳng định: "Không sai, Trân Trân, chị tốt như vậy, chú Cầu bị bệnh là chuyện ai cũng không muốn, chị đừng mang tất cả tội lỗi đè lên người mình, cái này không liên quan gì tới chị."

Đang nói chuyện thì xe đã tới nhà tang lễ, dày vò tới bây giờ cũng là lúc sắp tan việc về nhà.

Diệp Thanh Mị nhanh chóng làm xong công việc của mình, cô ấy lên tiếng chào hỏi Bạch Trân Trân sau đó tan làm về nhà.

Trạng thái tinh thần của cô ấy nhìn rất tốt, hẳn sẽ không còn ý muốn giết chết chính mình, dù sao Bạch Trân Trân thấy cô ấy hiện tại đã không còn là bộ dạng tử khí âm u như trước kia nữa.

Hôm nay không có việc gì cần làm nên Bạch Trân Trân cũng có thể tan việc như bình thường, cô chỉnh sửa lại phòng làm việc một chút, nhìn thời gian rồi đứng dậy rời khỏi nhà tang lễ.

Hôm nay đã xảy ra không ít chuyện, Bạch Trân Trân cũng lười về nấu cơm nên ăn đối phó một miếng trên đường về.

Vẫn là gian hàng hoành thánh ở gần nhà cô, cô thích khẩu vị của bà chủ nên đã ăn tới mức trở thành khách quen.

Bạch Trân Trân gọi một chén hoành thánh, vừa mới ngồi xuống không bao lâu, một bóng người cao lớn ngồi xuống ngay tại chỗ đối diện cô.

Bạch Trân Trân hơi sững sờ, buông cái muỗng trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn sang đó.

Tần Gia Văn nở nụ cười với Bạch Trân Trân, vẫn là bộ dạng quý công tử không nhiễm bụi trần.

"Cô Bạch, cô có để bụng chuyện ghép bàn không?"

Ánh mắt Bạch Trân Trân quét qua mấy bàn trống không ở bên cạnh, si mói xem tại sao Tần Gia Văn lại tới ngồi đây.

"Anh Tần, xung quanh còn rất nhiều bàn, anh ngồi những chỗ đó không được sao?"

Người này nhìn qua chính là quý công tử của nhà giàu có, chạy đến chỗ này ăn sạp vỉa hè thì thôi đi, lại còn chen chúc chung một bàn với cô, có lòng Tư Mã Chiêu.

Nhưng ánh mắt Tần Gia Văn lại dính lên người Bạch Trân Trân, ánh mắt nhìn cô giống như đang nhìn trân bảo trên thế giới khó thấy vậy.

Ánh mắt lộ liễu như vậy đã bộc lộ rõ những lời anh ta muốn nói tiếp theo.

Bạch Trân Trân ăn một miếng hoành thánh, sự chú ý hoàn toàn đặt ở món ăn trước mắt, căn bản lười dây dưa gì đó với Tần Gia Văn.

Bạch Trân Trân lười để ý đến anh ta chỉ còn thiếu nước dán thẳng lên mặt nhưng Tần Gia Văn vẫn như không nhìn thấy, dùng ánh mắt đào hoa thâm tình tiếp tục nhìn cô chăm chú.

"Cô Bạch, mặc dù những lời này có chút lỗ mãng nhưng tôi..."

Bạch Trân Trân nuốt hoành thánh xuống bụng, sau đó mở miệng nói sâu xa: "Đã biết lỗ mãng vậy mà anh còn nói?"

Tần Gia Văn: "... Cô Bạch, cô có thể nghe tôi nói trước hay không?"

Bạch Trân Trân lắc đầu: "Nếu như anh muốn nói anh có thiện cảm với tôi, muốn tôi làm bạn gái của anh thì tôi cảm thấy anh vẫn đừng nên lên tiếng."

Tần Gia Văn bị Bạch Trân Trân đáp lại một câu như vậy nhưng vẫn không hề tức giận mà còn hỏi ngược lại: "Cô Bạch, vậy tôi có thể hỏi một chút nguyên nhân do đâu hay không?"

Bạch Trân Trân trả lời: "Bởi vì tôi đã có bạn trai."

Tần Gia Văn ngây ngẩn: "Cô đã có bạn trai, chuyện này là không thể nào."

Bởi vì anh ta nói quá chắc chắn nên còn khiến Bạch Trân Trân bật cười: "Anh Tần, phiền anh cho tôi hỏi một chút, chuyện tôi có bạn trai có gì mà không thể hay sao? Tôi nói có, anh lại nói không có, xin hỏi anh căn cứ vào chỗ nào?"

Tần Gia Văn bị Bạch Trân Trân đáp lại như thế thì á khẩu không trả lời được, anh ta lặng lẽ nhìn Bạch Trân Trân, muốn nhìn ra điều gì đó từ sắc mặt của cô nhưng Bạch Trân Trân cũng chỉ tỏ ý vô cùng xem thường đối phương, căn bản lười phản ứng lại anh ta.

Tần Gia Văn trầm mặc rất lâu cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi một câu: "Cô Bạch, thứ cho tôi hỏi có chút lỗ mãng, bạn trai của cô là ai?"

Thấy anh ta hình như rất có hứng thú với bạn trai mình, Bạch Trân Trân nhướn mi mắt lên, nhìn anh ta một cái: "Anh Tần, hình như chúng ta cũng không quen thân lắm? Tính qua tính lại thì chúng ta cũng mới gặp mặt chưa được mấy lần, anh không cảm thấy mấy câu mà mình hỏi có chút quá mức hay sao?"

Cô cứ hùng hổ dọa người đáp lại Tần Gia Văn mấy câu, đến khi đối phương bị cô nói lại hoàn toàn á khẩu không trả lời được, Bạch Trân Trân mới nói tên bạn trai mình cho anh ta nghe.

"Bạn trai tôi tên là Hạ Triêu Yến, lần này anh đã hài lòng chưa? Có thể cách xa tôi ra một chút được không? Anh có dáng vẻ tuấn tú đẹp trai như vậy, bản thân lại nhiều tiền, muốn tìm bạn gái như thế nào mà không được, sao cứ phải tìm tới tôi chứ?"

Mặc dù bị Bạch Trân Trân ghét bỏ một hồi nhưng Tần Gia Văn vẫn giữ dáng vẻ tao nhã lễ độ như cũ, thậm chí anh ta còn xin lỗi Bạch Trân Trân vì bản thân đã lỗ mãng.

"Cô Bạch, rất xin lỗi, đã khiến cô chịu thêm phiền toái rồi."

Bình Luận (0)
Comment