Về sau bản án của Lý Kim Thọ và Vương Lệ Mai cũng có dấu răng của bàn tay ma quái phía sau màn đó, cái chết của hai người bọn họ rất có thể là bị bàn tay ma quái phía sau màn tính kế.
Trừ điều đó ra, còn có bản án của Tống Nhã Lan và Châu Mẫn Du, Châu Mẫn Du là người bình thường, sao cô ta biết thuật đổi hồn? Cô ta không chỉ đổi hồn với Tống Nhã Lan, còn gián tiếp hại chết Lý Gia Vận. Trước đó Châu Mẫn Du luôn luôn bắt chước Bạch Trân Trân, vì trở nên càng giống cô, không tiếc thẩm mỹ thành vẻ ngoài của cô, về sau Châu Mẫn Du hại chết Lý Gia Vận, lợi dụng tà thuật đổi hồn thành công. Có điều về sau chuyện ác cô ta làm bị phát hiện, người cũng bị bắt về, cảnh sát tìm được thân thể của Châu Mẫn Du, sau đó tìm Huyền Thuật Sư, đổi linh hồn hai người về.
Nghe nói sau khi tên yêu đương mù quáng Tống Nhã Lan tỉnh đã vừa khóc vừa gào, ba phen bốn bận muốn tự sát, cuối cùng được cha mẹ của cô ấy quỳ cầu khẩn nhiều lần, cuối cùng mới chịu tiếp tục sống tiếp, có điều cả ngày vẫn cứ như cái xác không hồn, dường như không có Lý Gia Vận, ngay cả cuộc đời của cô ấy cũng không còn muốn sống tiếp nữa. Về phần Châu Mẫn Du, sau khi bị đổi về cơ thể, thần trí cô ta sắp bị điên rồi, bởi vì thân thể của cô ta được treo truyền dịch dinh dưỡng thời gian dài để duy trì tính mạng, đã là một cơ thể tồi tàn, coi như không chết, cả đời này cũng chỉ là một cái ấm sắc thuốc. Còn cô ta còn bởi vì mạo hiểm dùng tà thuật sát hại Lý Gia Vận, bên nhà họ Lý sẽ không bỏ qua cho cô ta, có lẽ coi như cô ta không bị tử hình, đời này cũng sẽ không thể đi ra khỏi ngục giam.
Ý của Bạch Trân Trân là những mấy vụ án này đều có xác suất rất lớn có dính líu với bàn tay ma quái phía sau màn, người giật dây đã thiết kế một cái bẫy rất lớn, ai cũng không biết mục đích thực sự của tên đó là cái gì.
Nói đến đây, Bạch Trân Trân trầm ngâm một lát, ánh mắt đặt vào Từ Phong. Cô nhìn chằm chằm Từ Phong, nhưng lại trầm ngâm không nói chuyện. Còn Từ Phong bị ánh mắt Bạch Trân Trân nhìn mà rùng mình, cứ cảm thấy ánh mắt của của cô có gì đó không có hảo ý.
Từ Phong nuốt nước miếng một cái, lúng ta lúng túng mở miệng nói: "Cô Bạch, có gì cô nói thẳng là được, có thể đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi có được hay không, tôi cảm thấy hơi sợ..."
Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng hiện tại Từ Phong thật sự là có hơi sợ rồi, nhất là lúc Bạch Trân Trân nhìn anh ấy, bên trong ánh mắt kia không biết đang ẩn chứa bao nhiêu thứ quái lạ kỳ dị, khiến anh ấy càng thêm sợ hãi.
Chắc không phải là trên người mình lại có vài chuyện mình nhìn không hiểu cũng không thể biết được chứ?
Ông Tấn Hoa vỗ vỗ bả vai của Từ Phong, thầm trấn an anh ấy một phen, có điều rất hiển nhiên, loại trấn an này không có nhiều tác dụng, bởi vì sắc mặt Từ Phong đã càng thêm đen.
Thấy Bạch Trân Trân vẫn không nói lời nào, giọng nói của Từ Phong càng nhẹ hơn trước đó mấy phần: "Cô Bạch, trên người của tôi chắc không phải lại có vấn đề gì chứ?"
Anh ấy ngoại trừ oán khí quấn thân ra, chẳng lẽ lại chọc phải phiền phức khác nữa rồi.
Ngay lúc Từ Phong không khống chế nổi sắp suy nghĩ miên man, rốt cuộc Bạch Trân Trân đã lấy lại tinh thần, cô lắc đầu với đối phương: "Không có, anh không nên suy nghĩ nhiều."
Không đợi Từ Phong bình tĩnh lại, Bạch Trân Trân lại tiếp tục nói: "Có điều tôi cảm thấy những oán khí trên người anh đây, nguyên nhân vấn này đề chưa hẳn không có do bàn tay ma quái phía sau màn thúc đẩy, dù sao đối với Tà Thuật Sư, những oán khí trên người anh có thể lập nên mưu đồ lớn."
Thủ đoạn của Tà Thuật Sư quỷ quyệt khó lường, ai cũng không biết bọn họ có thể ra chiêu gì, Bạch Trân Trân cũng không biết rốt cuộc người giật dây đã thiết kế lâu cục, đã liên lụy bao nhiêu người.
Người kia luôn luôn ẩn giấu ở phía sau màn, không ngừng né qua tránh lại, có rất nhiều chuyện đều có dấu vết của tên đó, Tần Gia Văn này là sơ hở đối phương khó khăn lắm mới lộ ra ngoài, Bạch Trân Trân cần tìm hiểu nguồn gốc, tìm cho ra thủ phạm thật phía sau màn.
Thấy Từ Phong còn đang do dự, Bạch Trân Trân lại chuốt thêm một viên thuốc tăng lực.
"Giám sát Từ, Tà Thuật Sư mạng người như cỏ rác, chỉ cần có thể đạt được mục đích, bọn họ sẽ dùng đủ loại thủ đoạn tàn khốc hại người, cho đến bây giờ chúng ta vẫn chưa biết Tà Thuật Sư đang ẩn núp là ai, nếu như không lôi tên đó ra, sẽ có càng nhiều người bị hại."
"Tôi cũng không phải là cầm tù phi pháp, mà là muốn lợi dụng người này lôi bàn tay ma quái phía sau màn ra, bắt được tên đó càng sớm sẽ có thể khiến tên đó đứng trước công lý càng sớm, cũng có thể phòng ngừa càng nhiều người bị tên đó hại."
"Đây là thả dây dài câu cá lớn, không phải vì tự lợi bản thân."
Bạch Trân Trân dùng tình lay động, dùng lý phục người, để thuyết phục Từ Phong.