Tống Trường Minh có chút lúng túng khó mà giải thích được, dù là hơi lạnh từ máy điều hòa nhiệt độ phả đều nhưng trên đầu anh ta vẫn toát ra tầng tầng mồ hôi.
Anh ta thấy Kiều An Na cầm báo cáo nghiệm xác trên bàn lên, còn lật ra nhìn như không có chuyện gì.
Trong báo cáo nghiệm xác không chỉ có chữ viết mà còn có chú thích tương ứng với hình, Kiều An Na không biết là dùng tâm trạng như thế nào để kiểm tra hai bản báo cáo.
Nếu như lúc trước không trông thấy quỷ ở thôn Ngu Cốc thì có lẽ Tống Trường Minh đơn thuần cho rằng Vương Kim Phát bị đả kích quá độ mới chia ra thành nhân cách Kiều An Na.
Nhưng do đã từng gặp Kiều An Na trong trạng thái quái vật và trạng thái quỷ hồn nên Tống Trường Minh nghi ngờ người đang ngồi trước mặt, nói chuyện với mình là Kiều An Na chân chính.
"Cô Kiều, rất xin lỗi, tôi không nên cầm những thứ này tới..."
Tống Trường Minh đàng hoàng quay sang Kiều An Na nói xin lỗi, đối phương vậy mà lại vô tình khoát tay một cái: "Sếp Tống, anh quá khách khí rồi, tôi lại còn phải cảm ơn anh ấy chứ, tôi rất vui khi anh mang báo cáo nghiệm xác cho tôi, tôi phải để Vương Kim Phát xem đi xem lại cái này."
Lượng tin tức trong lời nói này quá lớn, nhất thời Tống Trường Minh không biết mình nên tiếp lời ra sao, hồi lâu sau mới lắp bắp nói: "Cái đó, đừng khách khí."
Anh không thể nhìn thấy tình trạng hiện tại của Vương Kim Phát, là quỷ nhập tràng hay là cái gì khác, nhưng bất kể là cái gì đều không phải là thứ anh nên quản.
Kiều An Na trái lại không làm khó anh ta, nhìn Tống Trường Minh ngồi đứng khó khăn, cô ấy đột nhiên mở miệng nói.
"Sếp Tống, chuyện của Ôn Trì tôi xin lỗi, khi đó Tiểu Bảo không hiểu một cái gì, bị Vương Kim Phượng sai khiến làm chuyện xấu thôi, dù không phải xuất phát từ chủ tâm của nó, nhưng rốt cuộc vẫn là nó làm sai, tôi thay mặt nó xin lỗi với anh."
Nghe thấy Kiều An Na nói tới Ôn Trì, Tống Trường Minh nhanh chóng phản ứng lại, chuyện cô ấy đang nói chắc là chuyện Vương Kim Phượng nuôi tiểu quỷ sau đó hại Ôn Trì.
Dù trước đó có muôn vàn suy đoán nhưng bây giờ sau khi biết chân tướng từ trong miệng Kiều An Na thì Tống Trường Minh vẫn có cảm giác bụi bặm lắng xuống.
Anh ta phun ra một hơi ngột ngạt khó nhọc, thấp giọng nói: "Cái này không trách hai người."
Đúng vậy, mặc dù người hại chết Ôn Trì là tiểu quỷ nhưng chung quy lại người đầu sỏ vẫn là Vương Kim Phượng, nếu không phải bà ta làm nhiều việc ác như vậy thì cũng sẽ không có sự xuất hiện của tiểu quỷ, Ôn Trì cũng sẽ không chết.
Kiều An Na và con cô ấy đều là người bị hại, bọn họ cùng lắm là công cụ trong tay Vương Kim Phượng mà thôi, sao anh ta có thể trách cứ con dao giết người mà không quản Vương Kim Phượng cầm dao cơ chứ?
"Chuyện này không trách các người, không phải lỗi của các người."
Kiều An Na cười một tiếng, mi mắt dịu dàng: "Sếp Tống, tôi để tiểu quỷ chính miệng nói xin lỗi với anh có được không?"
Khi đang nói chuyện, giọng của cô ấy đã biến thành giọng sữa.
"Chú, xin lỗi chú, cháu sai rồi."
Nhìn trên mặt Vương Kim Phát lộ ra biểu cảm mơ mơ màng màng giống như một đứa bé ngây thơ, biểu cảm trên mặt Tống Trường Minh có chút vi diệu.
Cho nên không chỉ mình Kiều An Na, mà cả tiểu quỷ kia cũng chui vào trong thân thể của Vương Kim Phát hay sao?
Ba linh hồn cùng ở trong một thân thể, chẳng lẽ không cảm thấy chật chội hay sao?
Tống Trường Minh nghĩ tới vấn đề như vậy không đúng lúc chút nào, có điều anh rất nhanh đã tỉnh táo lại, vô cùng chân thành nói: "Chuyện này không phải là cháu sai, cháu cũng không muốn, chỉ cần sau này cháu không làm chuyện xấu nữa là được."
Tiểu Bảo gật đầu một cái: "Được, chú, cháu biết rồi, cháu sẽ ngoan ngoãn không làm chuyện xấu nữa."
Thời gian Tiểu Bảo xuất hiện cũng không lâu, rất nhanh, nhân cách lại đổi thành Kiều An Na, cô để Tống Trường Minh ngồi trong phòng đợi một chút, sau đó cô ấy đi vào phòng, lấy một cái phong thư thật dày từ bên trong ra.
"Sếp Tống, Ôn Trì đã chết, tôi biết chúng tôi có làm gì đi chăng nữa cũng chẳng thể đền bù tổn thương của người thân Ôn Trì, đây là một phần tâm ý của tôi và con trai, phiền anh giao số tiền này cho người thân của Ôn Trì."
Tiền bên trong là số tiền gửi ngân hàng còn dư lại của Vương Kim Phát, Kiều An Na rút hết số tiền này ra ngoài, coi như bồi thường cho vợ con của Ôn Trì.
Dù sao ban đầu cái chết của Ôn Trì cũng đúng là do tiểu quỷ gây nên, cho dù không phải cậu bé chủ động muốn hại người nhưng rốt cuộc vẫn là do cậu hại chết Ôn Trì.
Kiều An Na muốn đền bù ít nhiều.