Không phải chứ, Diệp Thanh Mị thế mà gặp phải chuyện giống mình? Thế có phải cô ta cũng ở trong mơ... hay không
Nghĩ như vậy, ánh mắt Vạn Chí Cường nhìn Diệp Thanh Mị trở nên khác lạ: "Chị Thanh Mị, không phải chị đã có bạn trai sao? Sao chị có thể... sao có thể phản bội bạn trai của chị chứ?"
Vốn dĩ Diệp Thanh Mị đang đỡ Vạn Chí Cường đi ra ngoài, chuẩn bị dẫn anh ta đi tìm Bạch Trân Trân, xem xem có thể giải quyết vấn đề của Vạn Chí Cường hay không. Kết quả lại đúng ngay lúc này, cô ta đã nghe thấy lời Vạn Chí Cường nói.
Sắc mặt Diệp Thanh Mị hơi đổi, tay đỡ Vạn Chí Cường thả lỏng ra, mình hướng lui qua bên cạnh mấy bước, giữ khoảng cách với Vạn Chí Cường.
"Cậu nói lời này là có ý gì?"
Đương nhiên Vạn Chí Cường không nhìn ra tình hình có gì kỳ lạ, tự biên tự diễn nói: "Chị Thanh Mị, chị đừng hiểu lầm, em không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy kỳ lạ mà thôi. Không phải chị đã có bạn trai rồi sao? Chị với bạn trai chị yêu nhau nhiều năm như vậy, tình cảm rất tốt, sao chị có thể phản bội bạn trai của chị ở trong mơ chứ?"
Nếu như tình huống của Diệp Thanh Mị giống với mình, thế thì khẳng định là cô ta đã làm gì ở trong mơ rồi, đã hứa hẹn với đối phương cái gì rồi, nếu không sẽ không bị bắt đi làm cô dâu quỷ.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Vạn Chí Cường không dễ nhìn cho lắm, anh ta nhìn Diệp Thanh Mị, cố gắng lên tinh thần nói: "Chị Thanh Mị, chị là con gái, nếu như không có tâm tư khác, chị nhất định sẽ không có giấc mơ này. Mầm tai vạ này là chị Thanh Mị tự mình khai ra, mọi thứ chỉ có thể trách chính chị, sau khi trải qua chuyện lần này, em hi vọng chị đã học được bài học, về sau đừng làm như vậy..."
Anh ta líu ríu nói rất nhiều, tự nhận là mình nói rất có lý, nhưng không phát hiện sắc mặt Diệp Thanh Mị từ lúc nào đã trở nên đen như đáy nồi. Đợi đến khi anh ta nói xong lời muốn nói, ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện sắc mặt Diệp Thanh Mị có gì đó sai sai.
"Chị Thanh Mị, chị sao vậy?"
Vạn Chí Cường không biết mình đã làm sai cái gì, mặt mũi tràn đầy nghi vấn mở miệng hỏi một câu.
Sau khi nghe thấy câu hỏi của Vạn Chí Cường, khóe miệng Diệp Thanh Mị cong lên, trên mặt nở một nụ cười vô cùng chế nhạo.
"Tôi chỉ đang hối hận cú đạp vừa rồi của tôi dùng sức quá nhẹ, thế nên mới khiến cho cậu còn có cơ hội đứng đây quở trách tôi."
Vạn Chí Cường: "Hả?"
Không phải chứ, tính tình Diệp Thanh Mị từ trước đến nay vẫn rất tốt, lần này là có chuyện gì xảy ra, sao đột nhiên trở nên thế này?
Vạn Chí Cường trăm mối không thể tháo gỡ, nhưng mà rất nhanh anh ta đã phát hiện, Diệp Thanh Mị trở nên không còn bĩnh tĩnh.
"Vạn Chí Cường, cậu được tuyển chọn làm chú rể quỷ, vậy hiển nhiên là gặp phải chuyện giống như tôi, không phải cậu cũng bị quỷ ám rồi sao? Ai cao quý hơn ai chứ? Khoan không nói tôi với Trần Kiệt đã chia tay, coi như tôi chưa chia tay với anh ta, nằm mơ mà thôi, tôi còn phải thủ trinh ở trong mơ cho anh ta nữa à?"
"Tôi còn chưa nói cậu là rác rưởi dưa leo thối, nhưng cậu đã ở đây lên mặt quở trách tôi. Tôi có bạn trai, cậu cũng có bạn gái không phải sao? Chẳng phải cậu vẫn bị nữ quỷ dụ dỗ như thường sao? Nếu cậu có giữ mình trong sạch, ở trong mơ vẫn có thể bảo vệ trinh tiết, không bị người ta xâm hại, vậy còn còn có tư cách nói ta, nhưng chẳng phải cậu cũng y như tôi sao? Cậu có tư cách gì quơ tay múa chân với tôi?"
Diệp Thanh Mị cũng là người có tính tình nóng nảy, chỉ một lát, cô ta đã cường thế phản đòn lại đốp chát, chửi Chí Cường không ngẩng đầu lên được.
"Cậu nói tôi? Cậu có tư cách gì nói tôi? Tình trạng của cậu chẳng phải cũng giống như tôi sao? Nói tôi không tốt, cậu thì sao? Cậu còn chưa chia tay với bạn gái đâu đấy! Cậu làm thế này là vượt quá giới hạn cậu có biết không? Tôi thấy cậu đừng tìm Trân Trân nữa, cứ đi chết là tốt nhất, đi làm chú rể quỷ đi, cậu không xứng đáng được cứu!"
Vạn Chí Cường: "!!!"
Nhìn thấy Diệp Thanh Mị càng nói càng nổi giận, cuối cùng Vạn Chí Cường đã sợ rồi, anh ta vội vàng giơ tay lên, liên tục biểu đạt ban nãy là lý trí của mình bỏ nhà đi chơi xa, tuyệt đối không có ý đó, anh ta sai rồi.
"Chị Thanh Mị, chị tha thứ cho em, em sai rồi, em sai rồi..."
Nói xong, anh ta khuỵu hai đầu gối, chuẩn bị quỳ xuống với Diệp Thanh Mị.
Hiện tại anh ta thế này thật sự là quá đáng sợ, lúc này anh ta không có ý nghĩ nào khác, mày chỉ muốn mau mau cứu bản thân, nếu tiếp tục như thế, cái mạng này của anh ta coi như bỏ.
Vạn Chí Cường nghĩ đến tương lai có thể sẽ thê thảm của mình, chỉ cảm thấy buồn não ruột, bụm mặt khóc òa lên.
"Chị Thanh Mị, chị tha lỗi cho em đi!!!"