Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 90 - Chương 90:

 Chương 90: Chương 90: Chương 90:

Quả nhiên, chẳng bao lâu, Vương Kim Phát giống như thật sự nhận thức được lỗi lầm của mình.

Anh ta nói xin lỗi cậu bé, anh ta nói anh ta không hề hay biết cậu bé đã gặp phải những chuyện này, anh ta nói chỉ cần có thể bù đắp cho cậu bé, anh ta tình nguyện hồn phi phách tán.

"Tiểu Bảo, đều là lỗi của cha, là cha không bảo vệ tốt cho con, là cha để con trải qua những chuyện không tốt này..."

Vương Kim Phát khóc lóc thảm thiết, đau xót khẩn cầu sự tha thứ của Tiểu Bảo.

"Cha tự biết tội nghiệt nặng nề, bất luận thế nào cũng không chuộc sạch tội nghiệt của cha, cha tình nguyện hồn phi phách tán để hồi báo ân tình của con."

"Tiểu Bảo, xin lỗi, đều là cha không tốt..."

Vương Kim Phát nói anh ta biết sai rồi, anh ta thật lòng thật dạ xin lỗi, nguyện ý dùng hồn phi phách tán để bù đắp lại tội nghiệt mà anh ta phạm phải.

Tiểu Bảo nhìn thấy Vương Kim Phát ở trong ảo ảnh giống như cậu bé vậy, đã đói bụng những tám tháng, nhìn thấy anh ta đang khóc lóc thảm thiết, chịu đựng nỗi thống khổ suốt tám tháng.

Cậu bé nhìn thấy Vương Kim Phát trong ảo ảnh bị bóp nát xương toàn thân trong trạng thái tỉnh táo, biến thành một quả cầu thịt nhỏ bé, nhìn thấy anh ta bị nhét sống vào trong một cái hũ màu đen, cuối cùng chết đuối trong cái hũ đen chứa đầy máu của mẹ.

Cậu bé nhìn thấy Vương Kim Phát trong ảo ảnh giống như mình vậy, chịu đựng nỗi đau đớn có thể sánh với hồn phi phách tán, lại không nhẫn tâm hóa thành lệ quỷ gây hại cho người...

Sau khi nhìn thấy những cảnh tượng này, nỗi uất nghẹn không biết sẽ dâng trào khi nào trong lòng Tiểu Bảo đột nhiên tiêu tan đi một ít.

Mẹ đã nói cha biết sai rồi, cha rất áy náy vì trước đây không biết những chuyện mà họ gặp phải, anh ta rất áy náy vì đã không bảo vệ được họ, cho nên anh ta mới tự nguyện tiếp nhận tất cả, đồng cam cộng khổ cùng họ.

Tuy anh ta đã làm rất nhiều chuyện sai trái, nhưng anh ta thật sự là một người cha rất tốt.

Vương Kim Phát trải qua tất thảy những chuyện mà Kiều An Na trải qua, lại trải qua tất thảy những chuyện mà cậu bé trải qua, cuối cùng lại khẩn cầu cậu bé, nói anh ta nguyện ý hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh, chỉ hi vọng lấy đó để đền tội.

"Cha, con không cần cha đền tội, con tha thứ cho cha rồi."

"Cha, mẹ nói người một nhà chúng ta phải hoàn chỉnh, cha chỉ là bị bà nội gạt mà thôi, cha có thể đồng cam cộng khổ với chúng con, như vậy là đủ rồi."

"Cha, cha không cần hối hận, cảm thấy chúng con đã chết rồi, liền muốn đi cùng chúng con, bây giờ không phải chúng con vẫn sống tốt sao?"

Cậu bé không đồng ý thỉnh cầu của Vương Kim Phát, cảm thấy họ sống bên nhau như thế này cũng rất tốt.

Cậu bé muốn ở cùng cha mẹ, cả nhà vĩnh viễn không rời xa, tốt biết bao?

***

Vương Kim Phượng hôn mê suốt một tuần, đợi tới khi mở mắt ra lần nữa, bà ta cảm thấy xương cốt toàn thân giống như sắp tan vỡ, ký ức dừng lại vào khoảnh khắc cuối cùng trước hôn mê, trong mê mang, bà ta tựa như nhìn thấy ánh sáng màu vàng rơi lên hũ đen đựng tiểu tiện chủng kia.

Bà ta gặp phản phệ rồi?

Trên mặt Vương Kim Phượng xuất hiện vẻ oán hận nồng đậm, nỗi căm hận đối với tiện chủng kia đạt tới đỉnh cao.

Quả nhiên là một tiểu tiện chủng, sau khi có chút linh trí, thế mà lại muốn phản kháng bà ta? Đợi bà ta quay về, đợi bà ta quay về, bà ta nhất định phải đánh cậu bé tới hồn phi phách tán, để cậu vĩnh viễn không siêu sinh.

Dù sao bây giờ A Phát đã ngồi lên vị trí đốc sát cấp cao, đời này cũng vững rồi, đợi qua hai năm, anh ta cưới vợ, sinh một thằng con trai mập mạp, đời này của mình cũng viên mãn.

Bà ta khổ một đời, không phải là vì con trai của mình sao?

Vương Kim Phượng phát hiện thân thể của mình cử động hơi khó khăn, cả người giống như bị vô số con sâu gặm nhấm, cảm giác đau đớn cuộn trào truyền khắp tứ chi bách hài, bà ta chậm rãi nhíu mày lại, lại không hề quan tâm tới những cơn đau đớn này.

Người sống trên đời, đau đớn có tính là gì? Trước đây bà ta sơ suất bị tiểu tàn chủng kia phản phệ, chịu chút đau đớn, coi như là nhắc nhở bà ta, sau này tuyệt đối không thể sơ suất như vậy nữa.

Bà ta thế nào cũng không sao, chỉ sợ làm hại tới Vương Kim Phát, con trai bảo bối của bà ta không thể chịu chút tổn thương nào.

Loại hình phạt hàng vạn con sâu cắn xé mà người thường không thể chịu đựng này, đối với Vương Kim Phượng mà nói lại không hề hấn gì, trong lòng bà ta chỉ có con trai của mình, chỉ cần con trai của bà ta yên ổn, vì con trai của bà ta, cho dù bà ta lên núi đao xuống chảo dầu cũng không tiếc.

Nhưng bà ta hôn mê trong hầm, là ai đưa bà ta tới bệnh viện? Chắc là A Phát nhỉ?

Nếu đứa trẻ đó về nhà không nhìn thấy bà ta, chắc chắn sẽ tới tìm bà ta, tuy lối vào hầm kín đáo, nhưng nhà chỉ lớn từng đó, nếu anh ta muốn, có thể tìm được bà ta thôi.

Còn đồ trong hầm bị Vương Kim Phát nhìn thấy xong sẽ có phản ứng gì không...

Bình Luận (0)
Comment