Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 901 - Chương 901:

 Chương 901: Chương 901: Chương 901:

Người trong giới Huyền Môn không phải kẻ lạm sát vô tội, nếu không phạm vào sát nghiệt, giết quỷ sẽ chịu cắn trả, chẳng hạn như những con quỷ đầu xanh trước đó, bọn họ chưa từng giết người, nếu Bạch Trân Trân giết bọn họ, đây không phải là thay trời hành đạo, mà là gây thêm sát nghiệt. Cái sai của diễm quỷ và quỷ đầu xanh không nặng, mặc dù cô ta đã có sát tâm, nhưng không thành công, dựa theo sự thật thì cô ta chỉ là âm mưu giết người, nếu Bạch Trân Trân giết cô ta, thế thì người chịu tội ngược lại sẽ biến thành Bạch Trân Trân.

Vạn Chí Cường: "Cô không giết cô ấy?"

Vậy những cảm xúc như băn khoăn, khó xử vừa rồi của mình để làm gì?

Qua biểu đạt của Bạch Trân Trân thì chuyện này không có liên quan gì đến cô, cô chưa từng kêu đánh kêu giết Hách Ngọc Thư, lời gì cũng đều là bọn họ nói, không liên quan gì đến cô.

Thấy Vạn Chí Cường ngớ người, Bạch Trân Trân có lòng nhắc nhở: "Là tình nhân cũ của anh bảo tôi giết cô ta, từ đầu tới đuôi tôi không có làm gì cả."

Vạn Chí Cường: "..."

Lúc này thân thể của anh ta đã cứng đờ tại chỗ, đang trong thế tiến thoái lưỡng nan, vẻ mặt Vạn Chí Cường có chút phức tạp, từ biểu cảm liên tục thay đổi, sinh động đó là có thể thấy được, lúc này trong lòng của anh ta đang có một trận chiến dữ dội.

Bạch Trân Trân ung dung nhìn Vạn Chí Cường, ngược lại là muốn biết cuối cùng anh ta sẽ đưa ra lựa chọn gì.

Cũng may đối phương không có lãng phí thời gian của Bạch Trân Trân, rất nhanh đã có quyết định.

"Trân Trân, dù sao tôi và Ngọc Thư cũng có quen biết, bất kể như thế nào, tình nghĩa năm đó là không giả được..."

Diệp Thanh Mị nhẹ nhàng bổ sung thêm một câu: "Tình nghĩa trong khoảng thời gian gần đây cũng thật đến không thể thật hơn."

Vạn Chí Cường: "..."

Anh ta không để ý đến Diệp Thanh Mị, chỉ nhìn Bạch Trân Trân, rất nghiêm túc nói: "Trân Trân, tôi xin cô đưa cô ấy đi đầu thai đi, người sau khi chết vốn nên hồn về địa phủ, tôi biết cô có bản lĩnh phi phàm, bất kể muốn tôi trả cái giá gì tôi đều đồng ý."

Ngữ điệu của Vạn Chí Cường ngay từ đầu có do dự, dần dần trở thành kiên định, anh ta đã nghĩ rõ ràng, bất kể như thế nào, chung quy giữa mình và Hách Ngọc Thư đã có dính líu, tóm lại anh ta muốn liều một phen vì cô ta.

Thiên hạ không có bữa trưa miễn phí, cho dù phải bỏ ra cái giá đắt mới có thể để cho Hách Ngọc Thư thuận lợi đầu thai, anh ta cũng chấp nhận.

Bạch Trân Trân nhìn Vạn Chí Cường từ trên xuống dưới, nói: "Anh cần phải biết, tôi không biết cô ta trở thành diễm quỷ như thế nào, nhưng tóm lại ban đầu là bản thân cô ta lựa chọn không xuống đất phủ, không phải là tôi không thể đưa cô ta đi vào, nhưng việc này cần trả giá đắt, và cái giá đắt này, chưa chắc anh có thể chịu được."

Nếu Vạn Chí Cường chỉ muốn đưa Hách Ngọc Thư vào địa phủ, Bạch Trân Trân mời âm thần đến là xong, dù sao mời nhiều lần như vậy, bọn họ cũng xem như là người quen cũ. Nhưng Vạn Chí Cường cầu xin muốn để Hách Ngọc Thư vào luân hồi, đó cũng không phải là mời âm thần là được. Hách Ngọc Thư là diễm quỷ, loại thân phận này của cô ta, sau khi tiến vào địa phủ, muốn có được cơ hội vào luân hồi, sợ là muôn vàn khó khăn.

Bạch Trân Trân sẽ không phí sức vô ích, những chuyện tốn công mà không có kết quả thì đồ đần mới làm.

Trước đó Vạn Chí Cường đã đoán được mình nhất định sẽ trả giá đắt, cho nên anh ta chỉ băn khoăn một lát đã có quyết định.

"Tôi bằng lòng gánh chịu bất cứ giá nào."

Sau khi nghe thấy lời Vạn Chí Cường nói, Hách Ngọc Thư sững sờ, cô ta bỗng nhiên ngẩng đầu đến, nhìn về phía Vạn Chí Cường đang chắn trước mặt mình.

Thân hình của anh ta cũng không cao lớn, bởi vì nguyên nhân dáng người gầy gò, hình thể của anh ta trông có chút gầy yếu, nhưng lúc này một thân thể gầy yếu như thế trong mắt Hách Ngọc Thư lại tựa như núi lớn nguy nga.

Anh ta có biết mình nói ra những lời này có ý nghĩa như thế nào hay không?

Anh ta có biết rốt cuộc mình phải trả cái giá đắt cỡ nào hay không?

Cô ta muốn giết anh ta đó, vì sao anh ta còn bằng lòng trả giá đắt đưa cô ta đi chuyển thế đầu thai?

Đủ loại cảm xúc sôi trào trong lòng Hách Ngọc Thư, cô ta giống như bị người cướp đi tiếng nói, nói không nên lời.

Mà đúng lúc này, cô ta nghe thấy giọng Bạch Trân Trân.

"Cô ta là diễm quỷ, dù chưa đả thương tính mạng người, nhưng chung quy đã hút ăn không ít tinh khí của đàn ông, hại người cuối cùng phải nhận trừng phạt, nếu anh muốn để cô ta có thể đầu thai thuận lợi thì cần dùng công đức chi lực của anh để đổi. Cho dù là vậy, anh cũng bằng lòng sao?"

Lúc nghe được bốn chữ công đức chi lực, thân thể Hách Ngọc Thư run rẩy một chút, cô ta bật thốt lên: "Không thể, Cường Tử, anh nghe em nói..."

Nhưng mà Vạn Chí Cường không biết công đức chi lực gì gì đó, anh ta chỉ biết là Hách Ngọc Thư phải đầu thai thuận lợi thì phải cần công đức chi lực.

"Tôi bằng lòng, là tôi nợ cô ấy."

Vạn Chí Cường hùng hồn nói, biểu đạt quyết tâm của mình ra.

Bình Luận (0)
Comment