Hách Ngọc Thư lại nói: "Làm người rất khổ, đời tôi đã nếm đủ vị khổ của làm người, trở thành quỷ cũng không có gì."
Làm người quá khổ, hồn phách của cô ta không được đầy đủ thì không thể đầu thai, cũng có thể làm một con quỷ tiêu diêu tự tại trong Uổng Tử Thành.
"Đại sư thay tôi cảm ơn anh ấy, anh ấy là người tốt, nếu may mắn có kiếp sau, tôi nhất định sẽ báo đáp anh ấy."
Kiếp này bọn họ hữu duyên vô phận, cuối cùng là không thể ở bên nhau.
Sau khi nghe hết lời Bạch Trân Trân chuyển lời cho mình, vẻ mặt Vạn Chí Cường đã xảy ra thay đổi cực lớn.
Bạch Trân Trân vỗ vỗ vai Vạn Chí Cường: "Nén bi thương, cô ta cũng là vì tốt cho anh."
Diệp Thanh Mị nhìn Vạn Chí Cường thế này, tâm trạng cô ta cũng có chút suy sụp.
Giữa anh ta và Hách Ngọc Thư chung quy là hữu duyên vô phận.
Hách Ngọc Thư rời đi rồi, Vạn Chí Cường cũng cần điều chỉnh tâm trạng, Bạch Trân Trân mang theo Diệp Thanh Mị rời khỏi phòng, để không gian lại cho Vạn Chí Cường, để một mình anh ta tỉnh táo một lát.
Diệp Thanh Mị tựa lên vách tường hành lang, hồi tưởng đến mọi thứ xảy ra trước đó, vẻ mặt có chút ảm đạm.
Một người một quỷ này thật sự là thê thảm, đáng tiếc hiện thực không phải phim, không thể trình diễn bộ phim tình ái người quỷ chưa dứt. Bọn họ chỉ có thể tiếc nuối bỏ qua.
Mặc dù không có liên quan gì mình, nhưng Diệp Thanh Mị lại không hiểu sao cảm thấy khó chịu, cảm thấy Vạn Chí Cường cũng đáng thương, một phần tình cảm đang tốt đẹp cứ như vậy chấm dứt.
"Chị thương hại anh ta và Hách Ngọc Thư, sao không đáng thương cho bạn gái của Vạn Chí Cường?"
Ngay lúc này, Bạch Trân Trân đột nhiên nói một câu, Diệp Thanh Mị sửng sốt một lát, ngơ ngác nhìn về phía Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân nhìn cô ta, cười cười, tiếp tục nói.
"Có một người trong tim đã mất, chị cảm thấy Vạn Chí Cường còn có thể toàn tâm toàn ý với bạn gái mình giống như trước đó sao?"
Diệp Thanh Mị: "..."
Vừa rồi còn đang cảm động tình yêu tuyệt mỹ thay cho Vạn Chí Cường, hiện tại đột nhiên đã lấy lại được tinh thần.
Nghĩ đến người bạn gái Vạn Chí Cường một mực treo ở bên miệng, Diệp Thanh Mị lập tức cảm thấy tệ giống như nuốt phải con ruồi.
"Sao anh ta có thể làm được việc yêu hai người cùng?"
Bạch Trân Trân lắc đầu: "Chị thế này là rồi, không phải anh ta yêu hai người cùng lúc."
Diệp Thanh Mị ngơ ngác nhìn về phía Bạch Trân Trân: "Cái gì?"
Bạch Trân Trân xùy một tiếng nói: "Anh là yêu cùng lúc một người một quỷ, quỷ đó còn trở thành người trong lòng mà anh ta từng chiếm được lại mất đi."
Diệp Thanh Mị: "..."
Hách Ngọc Thư là người trong lòng mà thuở thiếu thời Vạn Chí Cường từng yêu mến, anh ta cũng không biết Hách Ngọc Thư không có tình cảm với anh ta, cuối cùng đi địa phủ cũng chỉ là cảm động với trả giá của anh ta, thiện ý sau cùng khiến Hách Ngọc Thư không có lựa chọn lợi dụng công đức chi lực của Vạn Chí Cường đạt được cơ hội chuyển thế đầu thai.
Nói cho cùng, Hách Ngọc Thư phần lớn là cảm động vì Vạn Chí Cường, có lẽ còn pha lẫn một chút cảm xúc cùng loại với áy náy, tóm lại, vấn đề cuối cùng cô ta lựa chọn đi vào địa phủ, ở trong đó tuyệt đối không dính đến tình yêu.
Hách Ngọc Thư rất rõ ràng điểm này, có điều Vạn Chí Cường thì chìm vào giãy giụa, dù là Bạch Trân Trân bảo thật ra đối phương không có tình cảm với anh ta, nhưng Vạn Chí Cường vẫn nhất quyết nhận định Hách Ngọc Thư nói như vậy chỉ là vì để anh ta đừng nhớ cô ta.
Cái này rất khó bình luận, Bạch Trân Trân chỉ có thể chuyển lời Hách Ngọc Thư nói, về phần Vạn Chí Cường nghĩ như thế nào, không phải là điều cô có thể khống chế.
Diệp Thanh Mị: "..."
Trước đó còn cảm thấy đây thật là một câu chuyện tình yêu bi thương thê lương đẹp đẽ, thế nhưng Bạch Trân Trân nói thế này, sao đột nhiên cảm thấy Vạn Chí Cường đã trở thành đàn ông cặn bã rồi?
"Sao Cường Tử cặn bã như vậy chứ?"
Bạch Trân Trân xùy một tiếng: "Giờ chị mới phát hiện anh ta cặn bã à?"
Người đàn ông có thể quấn quýt xác thịt cùng các loại người phụ nữ ở trong mơ, bạn nói anh ta thật là trung trinh không hai lòng với bạn gái mình, có lẽ quỷ cũng không tin.
Bạch Trân Trân không quá muốn đánh giá con người Vạn Chí Cường cho lắm, chỉ có thể nói anh ta không phải là người trong suy nghĩ của bọn họ.
Về phần anh ta gây dựng hình ảnh thâm tình dứt khoát, nhìn là được, coi là thật, đó chính là đồ đần chính hiệu.
Diệp Thanh Mị đồ đần chính hiệu: "..."
Mặc dù Bạch Trân Trân không nói thêm gì, nhưng trong nháy mắt vừa rồi, cô ta cảm thấy Bạch Trân Trân mắng rất tục...