Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 930 - Chương 930:

 Chương 930: Chương 930: Chương 930:

Các giáo viên khác trong phòng làm việc nghe được tiếng Trương Mai thì đồng loạt bu lại, nhao nhao dò hỏi.

"Cô Trương, cô không sao chứ?"

"Cô Trương, cô bị sao vậy?"

"Cô Trương?"

Quan hệ ở phòng làm việc của Trương Mai vẫn không tệ, thấy cô ta có vẻ như bị thương, mọi người bu lại ngay lập tức, cầm thuốc tím, băng dán cá nhân, mọi người chúng tinh phủng nguyệt giúp Trương Mai.

Trương Mai rút tay về xong mới phát hiện trên ngón tay mình có một chỗ rách lớn chừng ba centimet, máu tươi chảy ra từ chỗ vết thương rơi trên mặt đất, ánh mắt cô ta nhất thời đỏ lên, nghẹn ngào mở miệng nói: "Cô Lâm, cô không muốn lên lớp giúp tôi thì cũng được thôi, tại sao còn làm tổn thương tôi? Tôi còn đang mang thai, sao cô có thể như vậy?"

Trương Mai xinh đẹp, lúc nói chuyện giọng ỏn ẻn dịu dàng, dù đã kết hôn mang thai nhưng vẫn có khả năng hấp dẫn người khác.

Tám người trong phòng làm việc trừ Trương Mai và Lâm Yến Bình ra thì còn lại đều là các đồng chí nam, dù Lâm Yến Bình cũng rất dịu dàng nhưng nói chuyện làm việc không mềm mại khiến người ta thương tiếc như Trương Mai, cán cân trong lòng mọi người đương nhiên nghiêng về phía Trương Mai.

Lúc trước tình cảnh họ nâng niu Trương Mai coi thường Lâm Yến Bình cũng có phát sinh, có điều Lâm Yến Bình cũng không thèm để ý tới những chuyện này, cho nên quan hệ giữa tất cả mọi người vẫn luôn được duy trì khá tốt.

Nhưng khoảng thời gian gần đây cũng không biết có phải Lâm Yến Bình xảy ra vấn đề hôn nhân gì sau khi kết hôn không mà tính cách của cô cũng không quá giống lúc trước.

Những lời tủi thân ủy khuất của Trương Mai lại khiến tất cả mọi người đổ hết tất cả sai lầm lên người Lâm Yến Bình, cho rằng cô nhỏ mọn, cố ý làm tổn thương Trương Mai.

Mọi người xử lý vết thương của Trương Mai xong, quay đầu nhìn sang nhưng lại phá hiện Lâm Yến Bình vẫn còn đang soi gương, không mảy may quan tâm tới Trương Mai.

Mọi người nhất thời không vui, họ đều cảm thấy Lâm Yến Bình làm như vậy là quá đáng, vì vậy bắt đầu mồm năm miệng mười chỉ trích Lâm Yến Bình.

"Cô Lâm, cô không cảm thấy mình thực sự rất quá đáng sao? Cô Trương bị thương rồi, sao cô còn có thể làm như không có chuyện gì vậy chứ?"

"Đúng vậy, cô Lâm, bình thường cô ghen tị với cô Trương nhưng cô cũng không cần thể hiện rõ như vậy chứ?"

"Cô Trương để cô thay mình lên lớp là coi trọng cô, cô nhất định phải gây tai vạ cho cô ấy như vậy sao?"

Những thầy giáo kia bênh vực lẽ phải, ai cũng hóa thân thành chính nghĩa không ngừng chỉ trích Lâm Yến Bình.

Trương Mai thấy chuyện đã lên men vừa đủ liền đứng ra làm người tốt.

"Mọi người đừng nói cô Lâm nữa, chắc chắn cô ấy cũng không cố ý, vừa rồi đều là tôi vô tình, đều là lỗi của tôi."

Vừa nói Trương Mai vừa mím môi một cái, mặt đầy tủi thân quay sang nói xin lỗi với lương yến bình.

"Cô Lâm, thực sự rất xin lỗi, vừa rồi là tôi không được tốt, cô đừng trách tôi có được không?"

Sự mềm mại trong giọng nói yếu ớt của Trương Mai một lần nữa hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, bọn họ bắt đầu rối rít tán dương Trương Mai, nói cô ta tâm địa hiền lành, tính cách lại tốt, thực sự là một người tốt hiếm có.

Lúc bọn họ lấy lòng Trương Mai hoàn toàn trái ngược với lúc bọn họ cùng nhau thảo phạt Lâm Yến Bình, mới nhìn thoáng qua còn cảm thấy từng người bọn họ đều bị chứng phân liệt tinh thần.

Còn Lâm Yến Bình chỉ lẳng lặng ngồi ngắm gương, đối mặt với cái gương.

Trương ai thấy Lâm Yến Bình từ đầu tới cuối vẫn chưa tiếp chiêu, trong lòng khó tránh khỏi có chút nóng nảy, nhưng cô ta lại không thể biểu hiện ra ngoài, vẫn dùng dáng vẻ nhu nhược yếu đuối kia để hỏi han.

"Cô Lâm, cô có thể lên lớp thay tôi được không?"

"Tôi còn đang mang thai, tuần nào cũng phải đi truyền nước giữ thai, cô biết mà, phụ nữ mang thai rất cực khổ, nếu tôi không đi, đứa bé này chưa chắc đã có thể bảo vệ được..."

Cô ta nói những lời này giống như con cô ta mà không giữ được cũng là do Lâm Yến Bình làm hại.

Nói tới đoạn này, cuối cùng Lâm Yến Bình cũng chịu đặt gương cầm tay xuống, cô ngước mắt lên, đối mặt với ánh mắt của Trương Mai.

Thấy Lâm Yến Bình cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu, Trương Mai âm thầm đắc ý trong lòng, có điều trên mặt vẫn là loại dáng vẻ nhu nhược yếu ớt đó.

"Cô Lâm, thực sự không được sao?"

Nhưng đến khi cô ta nói hết lời, Lâm Yến Bình mới nói: "Cô bảo tôi lên lớp thay cô, nhưng tới bây giờ chưa từng trả tiền co tôi, cô chắc chắn không phải cô đang lợi dụng việc mình mang thai để bắt nạt tôi?"

Bình Luận (0)
Comment