Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 958 - Chương 958:

 Chương 958: Chương 958: Chương 958:

"Ôi chao, dùng sức hơi mạnh rồi, xương cốt lòi ra rồi."

"Không ngờ tôi không đẹp lắm, nhưng bộ xương này thật sự không tệ..."

"Nghĩ cũng đúng, nếu không phải vì coi trọng bộ xương này, tôi cũng sẽ không thay đổi thành Lâm Yến Bình."

"Trân Trân, cô thiện lương vậy, sao không ra chứ?"

"Thật sự là không thú vị gì hết, có phải hành động này không làm cô sợ được đúng không?"

"Ôi, tôi cũng không còn cách nào khác, nếu như cô còn không ra, tôi sẽ chỉ đành tiếp tục tiếp..."

Giọng Lâm Yến Bình vẫn dịu dàng, nhưng trong sự dịu dàng này đang trộn lẫn sự uy hiếp rõ rệt.

Bạch Trân Trân và Lâm Yến Bình chỉ cách nhau một cửa gỗ thật mỏng, cô ấy tìm không ra vị trí của Bạch Trân Trân, nhưng có thể xác định cô đang ở chỗ này. Khi tình cảm không thể dụ dỗ Bạch Trân Trân, Lâm Yến Bình đã bắt đầu dùng thân thể của mình để uy hiếp.

Khoảng cách gần như thế, Bạch Trân Trân nghe được tiếng móng tay rạch da thịt rõ ràng, nghe thấy tiếng máu tươi chảy xì xì từ trong mạch máu ra bên ngoài.

Mùi máu tươi nồng đậm tranh nhau chen lấn chui vào trong lỗ mũi của Bạch Trân Trân, sắc mặt của cô bỗng nhiên thay đổi, ngón tay vô thức cuộn chặt lại.

Lâm Yến Bình còn sống, thân thể của cô ấy bị tà ma "tu hú chiếm tổ chim khách", linh hồn bị giấu vào trong cái bóng, nhưng cô ấy vẫn đang sống. Nếu như linh hồn Lâm Yến Bình bị cắn nuốt triệt để, xem như tà ma xâm chiếm thân thể của cô ấy thì cũng vô phương dùng dáng vẻ người bình thường mà tồn tại.

Cho nên linh hồn của cô ấy ắt vẫn chưa biến mất, dù là đã đã rơi vào đường cùng nhưng Lâm Yến Bình vẫn giãy giụa cầu sinh, dùng mọi biện pháp truyền tin cầu cứu.

Bạch Trân Trân nhớ tới mấy tấm hình mình nhìn thấy trước đó, Lâm Yến Bình trong tấm ảnh đang cầu cứu người khác, cô ấy quá khát khao sống, bất kể trả cái giá đắt cỡ nào, cô ấy vẫn muốn sống. Cô không biết lúc này linh hồn Lâm Yến Bình đang ở nơi nào, quỷ quái có thể gây nhiễu hiểu biết của người, cho dù là Bạch Trân Trân thì vẫn không thể xác định vị trí của Lâm Yến Bình.

Tà ma phía ngoài trước đó luôn luôn ngụy trang thành Lâm Yến Bình thực thụ, có điều bây giờ có lẽ tà ma đó đã phát hiện Bạch Trân Trân biết cô ấy không phải Lâm Yến Bình thật sự, cho nên đã dùng cách dồn thân thể của mình vào nguy hiểm. Nếu như thân thể Lâm Yến Bình bị phá hủy, tà ma phía ngoài bất quá chỉ mất đi một thể xác, nhưng Lâm Yến Bình thực thụ nhất định sẽ mất mạng.

Cô ấy đang dùng tính mạng của Lâm Yến Bình để uy hiếp cô.

Mùi máu tươi càng ngày càng nồng đậm, Lâm Yến Bình vẫn đang làm tổn hại thân thể mình, thậm chí Bạch Trân Trân có thể nghe thấy tiếng máu đang quy tụ dưới mặt đất, sau đó chảy đi chầm chậm lưu động.

Xưa nay cô luôn cảm thấy mình rất lạnh lùng, thế nhưng giờ này phút này, Bạch Trân Trân lại phát hiện mình hoàn toàn không lạnh lùng như cô suy nghĩ. Chí ít cô không thể nhìn một mạng sống bị ngược đãi đến chết ở bên tai của cô.

Bạch Trân Trân nhắm mắt lại từ nãy đến giờ, cô không chắc đối phương thông qua cái gì để xác định sự tồn tại của cô nên đã dứt khoát nhắm mắt lại đẩy cửa tủ quần áo vốn đang đóng chặt ra. Và với thị giác của Lâm Yến Bình thì chỉ thấy cửa tủ quần áo vốn đang đóng chặt đột nhiên mở ra, làm lộ một cái hộc tủ quần áo rỗng tuếch.

Sau khi thấy cảnh này, Lâm Yến Bình đứng lên, lông mày của cô ấy nhướng mấy cái, dù là cánh tay đã chảy máu me đầm đìa, không còn thấy miếng thịt nào lành lặn, nhưng trên mặt của cô ấy cũng không tỏ vẻ đau đớn là bao.

"Ở đây à?"

Lâm Yến Bình nói, tới gần tủ quần áo, cô ấy vươn tay lục lọi trong tủ treo quần áo một phen, nhưng không tìm được thứ gì cả.

"Chậc, rõ ràng là khu vực quỷ quái có thể để quỷ quái hoành hành, nhưng vẫn xây dựng lắm nguyên tắc thế, thật là phiền toái mà..."

Lâm Yến Bình nói, lui về sau một bước, sau đó giơ tay lên, móng tay đỏ tươi nhắm ngay cổ của mình, máu tươi rỉ ra từ miệng vết thương, nhưng cô ấy thì ngay cả mắt cũng không chớp một cái.

"Tôi biết cô ở đây, Trân Trân, đã đến mức này rồi, tiếp tục ẩn nấp còn có ý nghĩ sao?"

Dùng cách dùng tính mạng Lâm Yến Bình uy hiếp Bạch Trân Trân quả nhiên có khác. Cô ấy biết, Bạch Trân Trân tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Lâm Yến Bình đi đến đường cùng.

Hiện tại Bạch Trân Trân không xuất hiện, chỉ là đang giãy chết thôi.

Lâm Yến Bình chắc chắn nhìn cửa tủ quần áo mở ra, mỉm cười nói: "Tôi đếm tới ba, nếu như cô không còn ra, móng tay của tôi sẽ cắt đứt cổ họng của mình."

"Tôi là bị cô hại chết."

Lâm Yến Bình dùng ngữ khí bình thản nhất nói lời tàn khốc nhất.

Bình Luận (0)
Comment