Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 976 - Chương 976:

 Chương 976: Chương 976: Chương 976:

Ông Tấn Hoa và Từ Phong là bạn tốt, đương nhiên cũng có gặp người cô út này của Từ Phong, Từ Ái Hoa nhỏ hơn ông cụ Từ rất nhiều, cô ấy chỉ lớn hơn Từ Phong mười tuổi mà thôi. Mười năm trước, cô ấy ở nước ngoài quen biết một người đàn ông đại lục, không để ý phản đối của người nhà, dứt khoát kiên quyết gả qua.

Có điều ánh mắt của Từ Ái Hoa thật sự không tệ, tính cách của người đàn ông kia không tệ, con người cũng có bản lĩnh, đối xử với cô ấy cũng tốt, cho dù là hôn nhân nữ cường nam yếu, qua nhiều năm vậy cũng chưa từng nảy sinh vấn đề gì. Có điều bởi vì nguyên nhân chính sách nên Từ Ái Hoa rất ít khi về Hương Giang, nhưng hai bên chưa từng cắt đứt liên lạc, luôn luôn có thư từ qua lại, điện thoại cũng sẽ thường xuyên gọi qua.

Con đường bên đại lục của Từ Ái Hoa cũng rộng, tìm đại sư hỗ trợ là chuyện rất dễ dàng.

"Dì có tin chuyện này?"

Sau khi Ông Tấn Hoa trầm ngâm một hồi, anh hỏi.

Theo anh biết, hình như Từ Ái Hoa không tin những thứ này, cô ấy và Từ Phong trước đó đều là chiến sĩ kiên định với chủ nghĩa duy vật, tuyệt đối không tin trên thế giới có mấy thứ thần thần quỷ quỷ, cộng thêm hoàn cảnh đặc thù bên đại lục, Từ Ái Hoa sẽ chịu giúp bọn họ tìm người sao?

Từ Phong cười cười, nói: "Đúng là hồi đó cô của tôi không tin, có điều hồi năm ngoái con gái của cô ấy đột nhiên bị bệnh, đưa đến mấy bệnh viện rồi nhưng bác sĩ đều nói không trị hết, cuối cùng cô ấy quyết định còn nước còn tát, đi tìm đại sư và đã trị khỏi."

Trên thực tế con gái Từ Ái Hoa không phải là bị bệnh, mà là trúng tà, chỉ là phản ứng gây nên triệu chứng rất giống bị bệnh, cho nên bệnh viện không kiểm tra ra được. Đương nhiên Từ Ái Hoa không tin mấy thứ linh dị, thần tiên ma quái, nhưng cô ấy là một người mẹ, vì con gái mình, bà ấy sẵn sàng làm tất cả. Vì con gái được sống, Từ Ái Hoa đi một bước dập đầu một cái, lên núi khẩn cầu thần phật trên trời có thể phù hộ con gái mình, phương pháp gì cô ấy cũng từng dùng, cuối cùng vẫn là dựa vào Huyền Thuật Sư mới cứu được con gái mình. Cũng là bắt đầu từ lần kia, Từ Ái Hoa đã thay đổi ý nghĩ, bắt đầu tin tưởng những thứ này.

Khi cô ấy gọi điện thoại đã từng kể lại chuyện này với người trong nhà, có điều lúc đó Từ Phong khịt mũi coi thường chuyện này, cũng không tin bệnh mà ngay cả bác sĩ cũng không chữa khỏi nhưng có thể được Huyền Thuật Sư chữa khỏi. Trước đó Từ Phong vẫn luôn kiên định cho rằng đó là mèo mù gặp cá rán, chỉ là về sau thế giới quan của anh ấy đã bị lật đổ hoàn toàn, biết trên thế giới này có yêu ma quỷ quái tồn tại, từ đó về sau, anh ấy mới nhận sai với dì mình, nói là anh ấy nông cạn.

"Đại sư dì tôi biết rất lợi hại, người em gái họ đó của tôi là được đại sư cứu về, nếu như cậu đồng ý, chúng ta có thể bảo người mời đại sư kia về trợ giúp Trân Trân."

Ông Tấn Hoa ngẫm nghĩ, lại liếc mắt nhìn về hướng tiểu học Nam Quốc, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

"Được, vậy làm phiền cậu liên lạc với dì cậu, bảo đại sư của cô ấy làm thủ tục, để đại sư nhanh chóng đến Hương Giang."

Ông Tấn Hoa có dự cảm, bàn tay ma quái phía sau màn đang ẩn núp càng ngày càng hết kiên nhẫn, thủ đoạn của tên đó tầng tầng lớp lớp, nhưng mãi mà không thành công, đến cuối cùng có lẽ tên đó sẽ chó cùng rứt giậu, làm vài chuyện làm tổn thương Bạch Trân Trân. Bạch Trân Trân lợi hại thì lợi hại, nhưng đúng như cô tự nói, cô chỉ là một kẻ biết lõm bõm, chưa chắc là đối thủ của bàn tay ma quái phía sau màn.

"Được, đợi sau này tôi sẽ liên hệ với dì tôi."

Từ Phong đồng ý, sau đó giống như đột nhiên nghĩ tới điều gì, lại hỏi: "Đúng rồi, chuyện này chúng ta có cần nói với Trân Trân trước một tiếng?"

Trước đó Bạch Trân Trân bảo bọn họ không nên manh động, chỉ cần làm chuyện của mình là được, hiện tại bọn họ mời đại sư đến giúp Bạch Trân Trân, mặc dù là vì tốt cho cô, nhưng dẫu sao vẫn là mạo muội. Có lẽ Bạch Trân Trân sẽ phản cảm.

Ông Tấn Hoa ngẫm nghĩ, lập tức lắc đầu nói: "Khoan không nói với cô ấy, chờ mời được đại sư về rồi tính đến chuyện khác."

Ông Tấn Hoa cảm thấy tình cảnh của Bạch Trân Trân rất nguy hiểm, bọn họ không thể giúp cô thì cũng chỉ có thể làm chút chuyện trong khả năng, bảo người khác đến giúp cô.

Hai người đã quyết định xong, bọn họ không giúp được Bạch Trân Trân, dùng tiền mời đại sư vẫn kham được.

Lúc này Bạch Trân Trân không biết ý định của hai người Ông Tấn Hoa và Từ Phong, cô dẫn theo Lâm Yến Bình bước ra khỏi phòng học, đi về phía bên ngoài trường học.

Bình Luận (0)
Comment