Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 990 - Chương 990:

 Chương 990: Chương 990: Chương 990:

Cô rất bội phục một Lâm Yến Bình như thế, bởi vì cô thông qua tấm ảnh đã có thể phát hiện, tình trạng của Lâm Yến Bình bị nhốt trong cái bóng đã rất tồi tệ rồi, thế nhưng cô ấy không hề từ bỏ, một lòng cố gắng cầu sinh.

"Là bản thân cô cứu được cô."

Lâm Yến Bình sửng sốt một lát, vẻ mặt bỗng nhiên sáng sủa hơn, cô ấy bật thốt: "Cô là bởi vì thấy tôi đang cầu cứu... Là bởi vì tôi mới đến cứu tôi?"

Trước đó những lời Bạch Trân Trân nói đã khiến cho Lâm Yến Bình sinh ra hiểu lầm, cô ấy băn khoăn cũng là bởi vì Chu Hưng Phong đang nghĩ cách nhờ cô cứu cô ấy, nhưng bây giờ cô ấy thông qua lời Bạch Trân Trân nói mới biết cô cứu mình là bởi vì cô ấy không hề từ bỏ khát khao được sống. Bạch Trân Trân không phải là bởi vì Chu Hưng Phong mới đến cứu cô ấy.

Nhìn vẻ mặt đối phương thay đổi, Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu, khẳng định ý nghĩ của cô ấy, nói: "Không sai, ngay từ đầu biết cô xảy ra chuyện là bởi vì Chu Hưng Phong tới tìm tôi, nhưng thật ra ngay từ đầu anh ấy tới tìm tôi là anh ấy cho rằng anh ấy trúng tà..."

Cô đến nơi này có một phần nguyên nhân là do Chu Hưng Phong, nhưng chung quy, là Lâm Yến Bình đã tìm cho mình một chút hi vọng sống, nếu không phải Lâm Yến Bình kiên trì cầu cứu, có lẽ Bạch Trân Trân sẽ không đi vào tiểu học Nam Quốc cứu cô ấy kịp thời.

Câu nói này đã cho Lâm Yến Bình thêm sức mạnh, mắt của cô ấy sáng lên, tiếp đó ngồi lại, nhào vào lòng Bạch Trân Trân, ôm cô.

"Cô Bạch, cám ơn cô, thật sự rất cám ơn cô, tôi không biết nên cảm ơn cô như thế nào, cám ơn, cám ơn..."

Nói xong, nước mắt trong mắt của Lâm Yến Bình không khống chế nỗi trượt xuống, lời Bạch Trân Trân nói như rót vào cho Lâm Yến Bình một bình thuốc trợ tim, để cô ấy kiên định với ý nghĩ ly hôn của cô ấy, cái mạng này của cô ấy có thể được cứu là nhờ có Bạch Trân Trân, không phải nhờ có Chu Hưng Phong, cô ấy không mắc nợ ông ta.

Ngay từ đầu Bạch Trân Trân còn hơi nghi ngờ, có điều rất nhanh đã hiểu ý nghĩ của Lâm Yến Bình, chờ đến khi đối phương bình tĩnh lại, Bạch Trân Trân mỉm cười nói: "À ừm, anh em một nhà sống với nhau phải sòng phẳng, tôi cứu người không phải cứu miễn phí... Phải thu tiền."

Phần tiền này ngay từ đầu Bạch Trân Trân muốn tìm Chu Hưng Phong đòi, có điều rõ ràng là Lâm Yến Bình muốn phân rõ giới hạn cùng đối phương, số tiền đó không phù hợp đi đòi Chu Hưng Phong.

Hiển nhiên Lâm Yến Bình cũng hiểu đạo lý này, thế là cô ấy nhẹ gật đầu nói: "Không thành vấn đề, ân cứu mạng lớn hơn trời, đưa tiền là nên làm."

Bạch Trân Trân báo một con số, ngay cả chớp mắt Lâm Yến Bình cũng không chớp mắt đồng ý ngay tắp lự.

Ba mươi ngàn đồng mặc dù không phải con số nhỏ, nhưng gom góp từ từ vẫn có thể kiếm đủ, cô ấy không cảm thấy Bạch Trân Trân đang đòi hỏi cắt cổ, bên trong không gian quỷ quái nguy cơ tứ phía, nhưng Bạch Trân Trân đã mang cô ấy ra ngoài. Tiếp sau đó người trong giới Huyền Môn uy hiếp cô ấy, cũng là Bạch Trân Trân cứu cô ấy, mặc dù Lâm Yến Bình không biết tiêu chuẩn thu phí của những Huyền Thuật Sư, nhưng khỏi cần phải nói, chỉ với ân cứu mạng hai lần của Bạch Trân Trân, số tiền này đã không nhiều.

"Đã quyết định ly hôn, vậy phải xuống đao dứt khoát."

Lâm Yến Bình nhẹ gật đầu, bày tỏ mình biết rồi.

Sau đó Bạch Trân Trân suy tư một hồi, lại tiếp tục nói: "Còn có một chuyện, nếu như về sau lại gặp phải giọng nói quái đản nào muốn cô đồng ý chuyện gì thì tuyệt đối đừng đồng ý..."

Con tà ma kia đã có được sự đồng ý của Lâm Yến Bình nên mới chiếm được thân xác của cô ấy, sức mạnh của đối phương quả thật đáng gờm, nhưng nếu như không có sự cho phép của Lâm Yến Bình thì nó vẫn không thể tiến vào thân xác của cô ấy, có được quyền khống chế cơ thể của cô ấy...

Nghĩ đến đây, Bạch Trân Trân đột nhiên ngẩn người, trong đầu cô lóe lên tia sáng, loáng thoáng cảm nhận được hình như mình đã nắm bắt được mấu chốt nào đó.

"Cô Bạch, cô sao vậy?"

Thấy Bạch Trân Trân chỉ nói được một nửa đã đột nhiên im lặng, Lâm Yến Bình có hơi bận tâm, vội vàng gọi một tiếng.

Bạch Trân Trân lấy lại tinh thần, nhìn dáng vẻ quan tâm của Lâm Yến Bình, cô mỉm cười, nói: "Tôi không sao, giáo viên Lâm, cơ thể cô bị hao tổn rất nghiêm trọng, hơn nữa bị con tà ma kia nhập vào người quá lâu, sau khi trở về hãy dùng nước gạo nếp tắm, tiếp đó dùng lá bưởi lau người, có thể trừ tà."

Lâm Yến Bình gật đầu đồng ý, lại cám ơn Bạch Trân Trân lần nữa.

Nhìn thấy trên mặt đối phương toát ra vẻ mệt mỏi, Bạch Trân Trân không nói thêm nữa, sau khi dặn dò vài câu thì quay người rời khỏi nơi này.

Từ Phong và Ông Tấn Hoa đứng canh ở cách đó không xa, nhìn thấy Bạch Trân Trân đi ra, hai người vội vàng tiến lên đón.

"Trân Trân, thế nào?"

"Chúng ta lên xe rồi nói."

Ông Tấn Hoa và Từ Phong không hỏi nhiều, rất nhanh ba người đã rời khỏi bệnh viện, ngồi lên xe Từ Phong lái đến.

Bạch Trân Trân nhặt nhạnh những việc có thể nói trong chuyện của Lâm Yến Bình và kể lại cho hai người họ, cuối cùng, cô nói thêm một câu.

"Bên giáo viên Lâm có lẽ trong thời gian ngắn sẽ không bị tà ma nhập vào người nữa."

Lâm Yến Bình là bởi vì chuyện của Chu Hưng Phong mà bị tà ma lợi dụng sơ hở chen vào, hiện tại cảm xúc của cô ấy đã bình thường, đồng thời đã có quyết định ly hôn. Về sau cô ấy sẽ không bị bào mòn trong chuyện này nữa, con tà ma kia cũng đã bị nhốt trong không gian quỷ quái đã vỡ vụn, khả năng đi ra ngoài tìm Lâm Yến Bình nhập vào người không lớn.

Bình Luận (0)
Comment