Sau khi Đỗ Văn Khiết mở đầu câu chuyện, những lời tiếp theo đã rất dễ nói ra, cô ta bèn nói một tràng với Bạch Trân Trân.
"Trân Trân, tôi biết cô rất có năng lực, cũng có tính tình ghét ác như thù, trong mắt không chứa được một hạt cát, rất nhiều chuyện muốn làm thì sẽ làm, nhưng chuyện lần này cô thật sự đã manh động rồi."
Có Đỗ Văn Khiết xung phong, Hách Cầm Vận cũng dễ mở miệng hơn, cô ta lập tức nói theo, tận tình khuyên bảo nói: "Trân Trân, lần này cô thật sự là quá manh động rồi, cô có biết Tư Mã Phinh Đình có thân phận gì hay không? Cô làm mất mặt cô ta, đắc tội cô ta như thế, về sau cô ta làm khó dễ cô thì phải làm sao đây?"
Bọn họ nói Tư Mã Phinh Đình kiêu căng tự phụ, bảo thủ, hoàn toàn không nghe lọt tai lời người khác, hơn nữa cô ta rất ích kỷ, nói là có thù tất báo cũng chưa đủ quá đáng.
"Trước đó có người đắc tội với cô ta, không bao lâu sau, người kia đã chết trong sự tấn công của tà ma..."
"Còn có người có thiên phú cao hơn cô ta, chỉ là bởi vì đè bẹp oai phong của cô ta trong khi làm nhiệm vụ, không bao lâu sau người kia đã thành một phế nhân..."
Hai người bọn họ nói rất nhiều việc xấu của Tư Mã Phinh Đình, dùng những chuyện này chứng minh đắc tội Tư Mã Phinh Đình là một chuyện đáng sợ cỡ nào
"Cô ta tàn nhẫn độc ác, làm việc không cố kỵ cái gì, bởi vì có nhà họ Tư Mã và nhà họ Đường sau lưng, cho nên ai cũng không dám động vào cô ta..."
"Trân Trân, tình hình hôm nay cô cũng nhìn thấy, mọi người không ai dám đắc tội cô ta, sợ cô ta chỉa mũi nhọn vào bọn họ."
"Cô làm cô ta mất mặt mũi thế này, khiến cô ta bị ê chề trước mặt nhiều người như vậy, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô."
Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết tôi nói một câu, bạn nói một câu, phô bày tất cả chuyện xấu Tư Mã Phinh Đình từng làm trước mặt của Bạch Trân Trân.
Trong miệng của bọn họ, việc ác của Tư Mã Phinh Đình là bất tận, chính là bá vương và u ác tính của giới Huyền Học. Vốn dĩ cô ta nên là con chuột chạy qua đường người người kêu đánh, song, cô ta đã làm nhiều chuyện ác như vậy, nhưng vẫn ngang ngược càn rỡ, hiển nhiên là có người đang làm chỗ dựa sau lưng cho cô ta. Căn cứ lời bọn họ nói, những người trước đó chỉ là không cẩn thận đắc tội Tư Mã Phinh Đình, thậm chí không có cố ý nhằm vào cô ta nhưng vẫn bị Tư Mã Phinh Đình hại, hiện tại Bạch Trân Trân không nể mặt cô ta như thế, chẳng phải là muốn nhận sự trả thù như cuồng phong bạo vũ đến từ cô ta? Những kẻ điên cuồng ngoài vòng pháp luật đã có thể phách lối đến mức này, chỉ có thể chứng minh núi dựa của cô ta vô cùng vững chắc, những người khác không muốn ra mặt cứng đối cứng với người sau lưng cô ta.
Sau khi Đỗ Văn Khiết và Hách Cầm Vận nói hết một tràng dài, thấy Bạch Trân Trân không nói gì, chỉ cúi đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì, hai người không khỏi cảm thấy mềm lòng, tưởng là Bạch Trân Trân sợ hãi.
Đúng vậy, mặc dù thiên phú của Bạch Trân Trân cao, vận khí có vẻ không tệ, nhưng cô không môn không phái, chỉ là một bé gái mồ côi nho nhỏ mà thôi. Một cô gái thế này đứng trước mặt Tư Mã Phinh Đình hoàn toàn không đáng chú ý.
Tư Mã Phinh Đình bị mất mặt trước mặt nhiều người như vậy, với tính cách của cô ta, nhất định sẽ phát cuồng, có lẽ cô ta sẽ không đối đầu với tất cả mọi người chỉ trong duy nhất một lần, nhưng nhất định là cô ta sẽ ra tay với Bạch Trân Trân. Chẳng qua cũng may không phải Bạch Trân Trân hoàn toàn không có khả năng trở mình, dù sao chuyện Đường trưởng lão coi trọng Bạch Trân Trân rõ như ban ngày, coi như Tư Mã Phinh Đình hận chết Bạch Trân Trân thì cũng không thể không cố kỵ ý nghĩ của Đường trưởng lão.
Lần này hai người tới, một là vì an ủi Bạch Trân Trân, thứ hai là tới khuyên cô bái nhập môn hạ của Đường trưởng lão. Đây là biện pháp mà sau khi nhóm Hách Cầm Vận thương lượng với Kỳ Lỗi, Vương Chiêu mới ra được.
Bạch Trân Trân lúc ở thôn Trần Gia đã từng cứu mạng bọn họ, phần ân tình này bọn họ luôn luôn ghi nhớ, trước đó không có cơ hội báo đáp cô, hiện tại Bạch Trân Trân gặp phải nguy hiểm, hiển nhiên bọn họ muốn giúp cô.
Hách Cầm Vận đang ngồi bên người Bạch Trân Trân, bấy giờ cô ta cầm tay Bạch Trân Trân, nhẹ giọng nói: "Trân Trân, tôi biết cô đang suy nghĩ cái gì, nhưng người dưới mái hiên người ta không thể không cúi đầu, thế lực sau lưng Tư Mã Phinh Đình không phải là thứ cô có khả năng chống cự."