Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 437

Nhà những năm này vẫn chưa có hệ thống cách âm, vì để ra vẻ là mình có lý, nên khi chất vấn Ngu Thanh Nhàn, giọng của Khương Hiểu Điềm rất lớn, cũng không phải chỉ có mỗi La Tân Lan nghe được đoạn đối thoại của hai người.

Ngu Thanh Nhàn nói: “Cũng có thể xem như thế. Trước đây mình rơi xuống nước, lúc đang lên bờ thì Khương Hiểu Điềm đưa cho mình một cây gậy.”

Lương Khiết lại hỏi: “Nước ở chỗ cậu rơi xuống có sâu không?”

“Lúc ấy mình mới 10 tuổi, nước hẳn là đến bắp đùi mình bây giờ.” Ngu Thanh Nhàn so sánh vị trí.

Lương Khiết và La Tân Lan nhìn nhau, đều cảm thấy khó tin. Mực nước thấp như thế, cho dù không có cây gậy kia của Khương Hiểu Điềm, thì Ngu Thanh Nhàn cũng vẫn có thể lên được mà.

Giữa trưa khi nghe Khương Hiểu Điềm kia nói, người không biết còn tưởng cô ta nhảy vào lòng sông cứu Ngu Thanh Nhàn lên ấy chứ.

Khương Hiểu Điềm nằm trên giường, trằn trọc mãi mà vẫn không ngủ được. Cô ta suy nghĩ một lúc lâu rồi đứng dậy lục tung tủ đồ của Khương Hiểu Đường chính chủ, tìm được một gói kẹo cứng hình thỏ trắng, xé gói kẹo ra lấy vài viên cất vào túi.

Khương Hiểu Điềm không nhịn được mà nghĩ lại mục đích ban đầu khi mua gói kẹo này.

Cô ta bóc vỏ một viên kẹo rồi nhét vào miệng: "Chị em tốt của cô đấy. Cô đối xử thật lòng với cô ta, còn mua kẹo chuẩn bị mừng sinh nhật cho người ta nữa. Kết quả người ta thì sao, ngay cả thịt cũng không nỡ mua cho cô ăn."

Khương Hiểu Điềm nói xong thì chút áy náy ít ỏi còn sót lại cũng tan biến mất. Cô ta cất kẹo vào tủ rồi rời khỏi tòa nhà của đám thanh niên trí thức.

Cô ta đi thẳng về phía đầu thôn. Đầu thôn có một gia đình họ Quách, người chồng c.h.ế.t sớm, chỉ để lại một đứa con trai và con gái.

Quả phụ Quách cũng không đi thêm bước nữa, tám năm trước, đứa con trai duy nhất của bà ta là Quách Hải Bình đã nhập ngũ rồi. Đến bây giờ, Quách Hải Bình sắp trở thành đại đội trưởng trong quân đội rồi.

Em gái của Quách Hải Bình cũng gả lên trấn trên, được ăn lương thực tinh rồi. Chuyện khiến quả phụ Quách lo lắng nhất bây giờ là hôn sự của đứa con trai Quách Hải Bình.

Bà ta không muốn con mình tìm đối tượng cũng là người bộ đội, nếu thế, thì đứa con trai này sẽ hoàn toàn xa cách bà ta.

Bà ta muốn tìm một cô gái trong thôn cho anh ta, nhưng tìm thế nào cũng không tìm được người thích hợp. Dưới sự khuyên bảo của người có tâm, quả phụ Quách chú ý đến nhóm nữ thanh niên trí thức trong đại đội.

Trước khi xuyên qua, Khương Hiểu Điềm đã đọc quyển sách kia rồi, cuối cùng người ở bên cạnh Quách Hải Bình chính là Ngu Thanh Nhàn. Ngu Thanh Nhàn từ một thanh niên trí thức nhỏ nhoi lắc mình thành một quân tẩu, lại từ quân tẩu trở thành phu nhân giàu nhất thị trấn, thân phận tiến thẳng một đường, đến cuối cùng, thu được cả danh và lợi.

Nhưng bạn thân của cô Khương Hiểu Điềm thì sao? Cô ấy cũng lập gia đình, thậm chí người đó còn không phải thanh niên trí thức, cuộc sống của đời cũng chỉ thường thường bậc trung, không có gì khác với người bình thường cả.

Xuyên qua nửa tháng rồi, Khương Hiểu Điềm vẫn luôn cẩn thận suy nghĩ con đường tiếp theo mà mình sẽ đi.

Bình Luận (0)
Comment