Không biết Tạ Uẩn đã ngồi dậy từ khi nào, anh đưa tay xoay mặt của Ngu Thanh Nhàn về phía mình: "Vợ ơi vợ, em muốn làm gì thì cứ làm đi, mọi chuyện cứ theo đúng suy nghĩ của em mà làm. Anh nói với em những lời này, không phải để cho em có gánh nặng tâm lý."
"Vậy được rồi." Ngu Thanh Nhàn nói, nhưng trong lòng cô lại không nghĩ như thế, Tạ Uẩn cố gắng như vậy, cô không thể quá lạc hậu được, nếu không sao cô có thể không biết xấu hổ mà sánh vai với anh đây?
Tạ Uẩn cũng vui vẻ hẳn.
Hai người ngồi ở bờ hồ một lúc lâu, buổi trưa cũng không thèm về nhà ăn cơm, mãi đến chiều mới quay về.
Tạ Uẩn về đến nhà, nhà họ Hà đã nấu cơm nước xong, đều là những món ăn chỉ xuất hiện trong lễ mừng năm mới. Trên bàn ngoại trừ thịt mà bà Hà mua, thì nhà họ còn thịt thêm một con gà nữa.
Nhà bà Hà đông con đông cháu, cháu con trai và cháu trai ngồi kín hai bàn cơm. Tạ Uẩn xách theo một bình rượu về nhà, uống với cậu cả Đỗ, cậu hai Đỗ và anh em họ hàng vài chén. Sau đó, nhân lúc mọi người còn chưa say, anh thông báo tin tức mình sắp đến xưởng máy móc làm việc, còn vị trí của anh trong đội vận chuyển sẽ nhường cho anh họ.
Đám anh em họ vẫn chưa kịp vui vẻ, thì bà Hà đã từ chối: "Không cần nhường vị trí công tác lại đâu. Vị trí công tác kia của cháu chỉ có một, mà anh em họ của cháu lại nhiều như thế, không biết chia thế nào. Hơn nữa, đó là công việc mà cha cháu tìm cho cháu, nếu ông ta mà biết thì lại thêm rắc rối ra. Mẹ kế kia của cháu chắc chắn sẽ khó chịu cho mà xem."
Bà Hà cho rằng người trong gia đình không nên nhận công việc này cũng có lý do cả. Chuyện giữa Tạ Triệu Quốc và Đỗ Hồng Cầm nhà họ là do nhà họ đuối lý trước, họ cũng không trông cậy vào việc Tạ Triệu Quốc tha thứ hay gì cả, mà nhiều năm qua đi, nhà họ chăm sóc cho Tạ Uẩn, cũng không phải để trông cậy Tạ Uẩn sẽ trả ơn họ.
Tạ Uẩn có lòng khiến bà Hà vô cùng vui vẻ, điều này chứng minh bà nuôi đứa bé này không uổng công.
Cậu cả Đỗ, cậu hai Đỗ và con cái nhà họ cũng không phải người không hiểu chuyện, tuy rằng cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng những lời mà bà Hà nói, họ cũng không tìm thấy điểm nào để phản bác. Vì thế, họ đều lên tiếng hùa theo lời của bà Hà.
Tạ Uẩn thấy họ thật lòng nghĩ thế thì lập tức nói: "Vậy khi về thị trấn cháu sẽ chú ý một chút, nếu lúc đó trong thành phố của chỗ tuyển người, cháu sẽ quay về nói cho mọi người."
Cháu trai, cháu gái của bà Hà đều từng được đi học, tham gia cuộc thi tuyển người trong thành phố cũng không phải việc quá khó khăn.
Chuyện cứ quyết định như thế, một tuần sau đó, Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn mới có chút thời gian rảnh để hẹn nhau gặp mặt.
Cùng lúc đó, Khương Hiểu Điềm cũng thành công lui tới với Quách Hải Bình.
Quách Hải Bình là một người con hiếu thuận, rất yêu thương quả phụ Quách, phần lớn những gì mà quả phụ Quách nói với anh ta, anh ta đều nghe theo cả.
Chỉ cần trang điểm một chút là Khương Hiểu Điềm cũng được coi là người thanh tú, hơn nữa, phụ nữ hiện đại vẫn luôn có tự tin, điều này càng khiến cô ta khác biệt với đám phụ nữ nông thôn của niên đại này.