Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 694

Chị ấy nhìn Đỗ Tử Danh: "Đỗ Tử Danh, tôi nói cho anh biết, ở riêng, nhất định phải ở riêng. Nếu không ở riêng, sớm muộn gì tôi cũng phải làm một trận với chị dâu anh, không phải chị ta c.h.ế.t thì là tôi bị thương."

Chị dâu Đỗ là cháu gái cùng thôn với bà Đỗ, miệng chị ta ngọt biết dỗ dành người khác, khiến bà ta mê như điếu đổ.

Chị ta đã sớm nhìn Lương Thanh Mai không vừa mắt rồi, không có chuyện gì cũng đặt điều nói xấu chị ấy trước mặt mẹ chồng.

Vì Đỗ Tử Danh nên Lương Thanh Mai đã nhịn rất nhiều lần rồi.

Nhưng sự xúc phạm ngày hôm nay, Lương Thanh Mai không thể nhịn được. Hơn nữa, Lương Thanh Mai cũng có ý mượn chuyện này để đòi nhà họ Đỗ cho ra ở riêng.

Người nhà họ Đỗ thiên vị con cả, cưng chiều con út, Đỗ Tử Danh nhà chị ấy có khác gì được nhặt ở ngoài đường đâu.

Chịu khổ chịu mệt nhiều nhất, nhưng ăn ít cơm nhất, thậm chí ngay cả phòng ở cũng dột nát nhất trong tất cả các anh em. Dựa vào đâu cơ chứ?

Đỗ Tử Dân cũng không muốn nhịn nữa. Vợ anh ta đang mang thai cơ mà? Bụng lớn như thế này rồi, chị dâu của anh ta còn muốn là gì nữa đây?

Cho dù vợ anh ta không mang thai, cũng đâu thể bắt cô ấy giặt quần áo lót của chị dâu, em dâu như thế?

Nhớ đến những hành vi và thái độ của mẹ gần đây, Đỗ Tử Dân nói: "Ở riêng. Vợ à, em cứ đợi ở đây nhé, anh về nói chuyện ở riêng với cha mẹ."

Đỗ Tử Dân đã sớm thấy rõ bản chất của cha mẹ mình rồi, chuyện ở riêng mà Lương Thanh Mai đề cập cũng đúng ý của anh ta.

Anh ta không muốn chờ thêm một giây một phút nào nữa, sau khi dặn dò Lương Thanh Mai xong, anh ta đến xin lỗi Lương Đức Lợi và Tần Sơn Hoa xong, rồi vội vàng đi về nhà quậy một trận.

Mục đích đã đạt được, Lương Thanh Mai ở nhà ăn ngon uống ngon.

Tiểu Ngọc đã được Tần Sơn Hoa bế về phòng bà ngủ rồi, Lương Thanh Cúc sợ ban đêm con bé đụng đến bụng của Lương Thanh Mai, hơn nữa, trước khi ngủ chị ấy còn muốn học thuộc sách thuốc với Ngu Thanh Nhàn, cho nên ngủ ở phòng của Ngu Thanh Nhàn.

Sau khi học thuộc xong, Lương Thanh Cúc nằm trên giường thế nào cũng không ngủ được. Lương Thanh Cúc cuối cùng không thể nhịn được nữa, nghiêng người nói với Ngu Thanh Nhàn: "Thanh Nhàn, em cảm thấy bác sĩ Tạ này thế nào?"

Ngu Thanh Nhàn mơ mơ màng màng: "Con người rất tốt, sao thế?"

Lương Thanh Cúc cắn cắn môi, sau khi do dự mãi mới cẩn thận hỏi: "Em nói xem, nếu chị nói với anh ta rằng, chị muốn ngủ với anh ta, cái loại ngủ mà không kết hôn, cũng không muốn để cho người khác biết ấy, liệu anh ta có đồng ý không nhỉ?"

Cơn buồn ngủ của Ngu Thanh Nhàn lập tức bay sạch, cô bị ý tưởng của Lương Thanh Cúc dọa sợ: "Chị, sao tự nhiên chị lại có ý định này?"

Thật ra Lương Thanh Cúc cảm thấy ý tưởng này của mình không có vấn đề gì cả:

"Chị không muốn tái giá. Chị đã nhìn thấu rồi, phụ nữ ấy mà, cho dù gả cho ai thì cuộc sống cũng chỉ như thế thôi, cả cuộc đời đều xoay quanh chồng và con cái. Người may mắn một chút thì được gả vào một gia đình tốt, mẹ chồng hiền lành, chị dâu thân thiện, dễ sống chung, người kém may mắn một chút thì bị gả cho loại người giống Chu Vĩnh Tân vậy, người vô cùng kém may mắn thì ngay cả sống tốt cũng là ước mơ xa xỉ, cả đời đều chật vật."

Bình Luận (0)
Comment