Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 695

"Hết đời con dâu rồi lại thành đời mẹ chồng, chỉ cần nghĩ thôi là đã cảm thấy vô nghĩa rồi. Bây giờ không phải người ta hay nói, lần thứ nhất gả nghe ý cha mẹ, lần thứ hai gả nghe lòng mình, nhưng chị không muốn gả, cha mẹ mình cũng không bắt ép chị.”

“Nhưng mà chị không muốn lấy chồng, nhưng cũng không thể cứ ở thế mà thủ tiết đúng không? Thủ tiết nhiều năm như thế, nói không chừng cái tên Chu Vĩnh Tân kia còn tưởng chị thủ tiết vì anh ta cơ đấy, đến lúc đó anh ta lại chạy đến trước mặt chị giả vờ tình cảm, chỉ cần nghĩ thôi là chị đã thấy ghê tởm rồi."

Tính tình của Lương Thanh Cúc trông có vẻ nhu nhược, nhưng bản chất là người dám yêu dám hận.

Lúc chị ấy vẫn còn thích Chu Vĩnh Tân thì cái gì của Chu Vĩnh Tân cũng đều tốt cả, nhưng bây giờ chị ấy không còn thích Chu Vĩnh Tân nữa, chỉ cần nhắc đến tên anh ta thôi là chị ấy cũng đủ ghê tởm rồi.

Ngu Thanh Nhàn nhìn Lương Thanh Cúc, cảm thấy Lương Hồng Ngọc đúng là nghiệp chướng mà, cô nói: "Vậy chị đến hỏi xem bác sĩ Tạ có đồng ý không. Nếu anh ta đồng ý, vậy người khác cũng sẽ không nói gì được chị."

Lương Thanh Cúc im lặng một lát rồi nói: "Chờ đó đi, chờ chị học hết tay nghề của anh ta đã, nếu không bây giờ chị đi nói, anh ta không những không đồng ý còn giữ khoảng cách với chị thì làm sao bây giờ? Chị sẽ lỗ đó."

Lương Thanh Cúc thật lòng thích Tạ Bá Dung, dù sao thì Tạ Bá Dung cũng là chính nhân quân tử, diện mạo anh tuấn, tính cách lại dịu dàng nho nhã, khi nói chuyện với người khác thì đều dùng giọng điệu dịu dàng nhỏ nhẹ, lúc dạy hai chị em họ kiến thức về thảo dược cũng vô cùng hài hước.

Một người đàn ông thành thục như thế, vô cùng có sức hấp dẫn.

Lương Thanh Cúc thích ông ta là chuyện bình thường thôi, nhưng cũng chưa đến mức không phải ông ta thì không được.

Thứ tình yêu này ấy mà, Lương Thanh Cúc cảm thấy từ bây giờ nó không còn là điều cần thiết trong cuộc sống của chị nữa.

Chị em nhà mình, chỉ cần không phạm pháp, không dẫm đạp lên đạo đức, dù ý tưởng của chị ấy có kinh hãi thế tục đến đâu thì đều vô cùng đáng yêu.

Ngu Thanh Nhàn nói: "Chị nói suy nghĩ này với em thì được, nhưng đừng nói với mẹ, em sợ bà ấy lại tái phát chứng đau đầu."

Lương Thanh Cúc cười phì thành tiếng: "Chị cũng đâu có ngốc."

Lương Thanh Cúc vẫn tự nhận thức được suy nghĩ của mình kinh hãi thế tục đến mức nào, cô còn lâu mới nói cho người khác biết.

Hai chị em nhỏ giọng thì thầm, mãi đến đêm khuya mới nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, khi hai người tỉnh lại, Lương Thanh Mai vẫn còn đang ngủ.

Chị ấy đang mang thai, đêm ngủ không được an giấc, mãi đến tờ mờ sáng mới ngủ được. Vì thời gian làm việc và nghỉ ngơi như thế này nên hai mẹ chồng con dâu nhà họ Đỗ đã cằn nhằn chị ấy không ít lần.

Tính tình của Lương Thanh Mai cũng giỏi nhịn, sau khi bị nói vài lần thì cũng cố gắng dậy sớm, nhưng kết quả không bao lâu sau chị ấy đã mệt mỏi không thể chịu được nữa.

Vất vả lắm mới được đi về nhà mẹ đẻ, Lương Thanh Mai muốn thoải mái mà còn không được ư?

Sau khi ăn sáng xong, hai chị em Lương Thanh Cúc đi đến trạm y tế, Tạ Bá Dung đã sớm chờ họ rồi.

Bình Luận (0)
Comment