Chuyện này khiến cho ấn tượng của mọi người ở hội liên hiệp phụ nữ ở trấn trên đối với Tần Sơn Hoa vô cùng tốt.
Làm việc ở hội liên hiệp phụ nữ lâu như vậy rồi, mấy người họ đều đã giải quyết vô số các cuộc cãi vã của các gia đình, phần lớn trong số đó là bạo lực gia đình, chồng đánh vợ.
Họ biết rõ loại bạo lực gia đình này đã xảy ra một lần thì sẽ xảy ra vô số lần nữa, có rất nhiều người phụ nữ, ở lần đầu tiên bị đánh thì không phản khác, chính vì thế, chào đón họ là các trận đòn sau còn nghiêm trọng hơn trận đòn trước.
Cũng có vài người có gia đình nhà mẹ đẻ mạnh mẽ, sau khi con gái bị đánh thì đến chống lưng cho nó, lúc đó những người đàn ông bạo lực gia đình này sẽ giải thích, hối hận và cam đoan, nhưng sau đó thì sao?
Những người phụ nữ đó lại tiếp tục bị đánh, đến đến cuối cùng không thể chịu nổi nữa, lại tiếp tục tố cáo với đồn công an và hội liên hiệp phụ nữ.
Khi họ đến, người đàn ông bạo lực kia vẫn tiếp tục lặp lại hành vi giải thích, hối hận và cam đoan trước đây, những người phụ nữ mềm lòng lại chấp nhận tha thứ, sau đó lại lặp lại cái vòng tuần hoàn vô tận kia.
Có vài người vô cùng thảm, họ khuyên mấy người đó ly hôn, lúc này người sai từ trong ra ngoài lại trở thành bọn họ.
Nhà chồng mấy cô gái kia chỉ trích họ không có lòng tốt đi khuyến khích vợ chồng nhà người ta ly hôn.
Người phụ nữ đến tố cáo kia cũng biến sắc, cảm thấy họ vô cùng quá đáng, hòa giải thì cứ hòa giải thôi, sao lại khuyên họ ly hôn cơ chứ.
Nhiều năm vậy rồi, lòng của họ cũng cảm thấy mệt mỏi.
Nhưng đúng lúc này Tần Sơn Hoa lại xuất hiện, hành động lưu loát cho phép đứa con gái bị bạo lực gia đình ly hôn về nhà ở, giống như một dòng suối trong veo chảy qua vũng bùn đục ngầu, khiến cho họ cảm thấy cả người thoải mái.
Tần Sơn Hoa có nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình lại trở thành chủ nhiệm hội phụ nữ.
Tuy rằng bà không biết chủ nhiệm hội phụ nữ là cái chức vị gì, cần phải làm gì, nhưng tốt xấu gì đó cũng là một chức quan mà, trong làng này, ngoại trừ trưởng thôn và bí thư chi bộ thì bà là lớn nhất rồi.
Khi Tần Sơn Hoa bị cán bộ hội liên hiệp phụ nữ dẫn lên sân khấu, cả người bà vẫn đang mơ màng, bà cũng không biết lúc ở trên sân khấu, bà đã nói những gì nữa.
Cuộc họp rất nhanh đã kết thúc, Tần Sơn Hoa được cán bộ hội liên hiệp phụ nữ thị trấn dẫn sang căn phòng bên cạnh để thảo luận công việc, Thẩm An Quốc và bí thư chi bộ thôn mới được bổ nhiệm có công việc cần sắp xếp, họ lập tức rời đi.
Nhưng mọi người vẫn chưa rời đi, nhất là những người phụ nữ có quan hệ tốt với Tần Sơn Hoa, họ vô cùng tò mò về chức quan của Tần Sơn Hoa.
Họ đứng ngoài chịu gió lạnh hơn nửa tiếng đồng hồ mới chờ được Tần Sơn Hoa đi ra ngoài, sau khi bà tạm biệt với hai cán bộ của hội liên hiệp phụ nữ thị trấn, mọi người lập tức vọt đến trước mặt bà.
"Sơn Hoa, Sơn Hoa, chức vụ chủ nhiệm hội phụ nữ của bà là làm gì thế? Chức vụ có lớn không?"
"Đúng vậy, đúng vậy, kể cho chúng tôi nghe đi."