Trong lòng Tần Sơn Hoa vô cùng vui mừng, nhưng bà không thể hiện ra mặt, bà kéo kéo ống tay áo, trả lời: "Trách nhiệm của chủ nhiệm hội phụ nữ là bảo vệ phụ nữ, sau này những người phụ nữ nào bị bắt nạt, hãm hại, chúng tôi đều sẽ bảo vệ họ."
Tần Sơn Hoa nhớ lại những lời mà hai cán bộ kia nói, bà giải thích lại theo ý hiểu của mình: "Chẳng hạn như những người phụ nữ bị chồng hoặc mẹ chồng đánh, chúng tôi đều sẽ bảo vệ họ. Tóm lại, chính là bảo vệ quyền lợi hợp pháp của phụ nữ."
Tần Sơn Hoa vẫn chưa chính thức tiếp xúc với công việc này, bà cũng chỉ biết có vậy thôi.
Mọi người đã đợi một lúc lâu, sau khi nghe thấy kết quả chỉ có vậy thì cảm thấy thất vọng, họ còn tưởng là quan to cơ đấy.
"Công việc này không phải giống như những gì trước khi Lương Đức Thắng làm ư? Nhà ai có vợ chồng đánh nhau, mẹ chồng con dâu đánh nhau đề đến tìm ông ta đi hòa giải. Hòa giải xong thì đâu lại vào đấy, lần sau nên đánh nhau thì vẫn đánh nhau."
"Đúng đấy, tôi còn tưởng quan to. Thôi trời lạnh c.h.ế.t mất, giải tán đi thôi."
"Cứ nhắc đến Lương Đức Thắng là tôi lại tức giận, lần trước vợ chồng tôi đánh nhau, vốn cũng không có việc gì đâu, đánh xong lại thôi ấy mà. Ông ta không đến hòa giải thì chớ, đằng này càng hòa giải vợ chồng tôi lạ càng tức giận, cuối cùng lại lao vào đánh nhau thêm trận nữa."
Người nói chuyện là một người phụ nữ mạnh mẽ hiến có trong thôn, từ khi kết hôn đến nay, bà ta và chồng đã đánh nhau không biết bao nhiêu lần, nửa thắng nửa thua, hình thức sống chung của họ bây giờ là hễ gặp vấn đề gì là cứ phải đánh một trận đã, ai thắng thì nghe người đó.
Lần trước hai vợ chồng đánh nhau là do chồng bà ta biết rõ trong nhà không có tiền, còn muốn lấy ra hơn một nửa tiền tiết kiệm giúp cháu trai cưới vợ, hai người không đồng quan điểm nên lao vào đánh nhau, kết quả còn chưa đánh xong đã bị Lương Đức Thắng đi ngang qua nhìn thấy, thế nào cũng phải sáp vào khuyên.
Lương Đức Thắng vốn là một người vô cùng dối trá, sau khi biết nguyên nhân hai người đánh nhau, ông ta không thèm suy nghĩ đã bảo vệ người đàn ông kia, nói cái gì mà anh em đánh hổ, cha con ra trận.
Bây giờ con trai của anh em ruột của chồng bà ta kết hôn, người làm em trai như ông ta ít nhất cũng nên giúp đỡ chút ít.
Còn dạy dỗ bà ta làm phụ nữ mà không hiểu chuyện, chuyện trong nhà nên để đàn ông làm chủ, nếu không thế giới này không phải rối loạn ư?
Còn nói bà ta mạnh mẽ quá thể, như thế không tốt, không có mấy người đàn ông sẽ thích dáng vẻ mạnh mẽ của bà ta, khuyên bà ta nên thu lại một chút, nên dịu dàng một chút.
Lại khuyên chồng của bà ta nên mạnh mẽ hơn, nếu không bị phụ nữ cưỡi lên đầu, còn ra cái thể thống gì nữa.
Hai vợ chồng bọn họ bị khuyên một trận như thế, những cãi khác thì tạm thời không bàn, nhưng lửa giận trong lòng lại bốc lên.
Nếu không phải Lương Đức Thắng thấy tình thế không ổn nên bỏ chạy trước, kiểu gì vợ chồng bà ta cũng phải đánh ông ta một trận cho hả giận.
Cũng may cho ông ta là chạy nhanh đấy, lửa giận của hai vợ chồng họ bị khơi dậy, phải đánh xong một trận mới bình tĩnh lại được.
Hơn nữa cuối cùng bà ta thắng, nếu không thì tiền nhà bà ta đều bị đem cho một cách vô ích rồi.